NẮNG MỚI

Hằng năm khi nhìn những tia nắng mới của mùa Xuân chiếu xuống mặt đất, lòng tôi lại cảm thấy nao nao như hòa quyện vào sự chuyển mình của trời đất sau những ngày tháng đông giá. Năm nay cái cảm giác ấy lại dạt dào hơn khi mọi vật chung quanh tôi đều yên tĩnh trong cơn đại dịch  Covid 19.

Tôi ẩn mình trong căn nhà nhỏ bé theo lệnh giới nghiêm, nhìn ra khu vườn nhỏ hẹp phía sau nhà.  Những tia nắng nhẹ nhàng trải lên những cành cây trụi lá, những chú chim chào mào đầu đỏ từ đâu bay về chào mừng mùa Xuân cùng với gia chủ; chúng nhảy nhót trên những nhánh anh đào đang hé nụ sau góc vườn kêu ríu rít, trong lòng tôi lại cảm thấy hân hoan mặc cho bao nhiêu tin tức về cơn dịch đang choáng hết đầu óc của tôi. Quanh tôi luôn có ba cái màn hình từ lớn đến nhỏ của TV, laptop và phone. Tôi ngồi nhìn ra sân, hoặc mân mê trên những cái key board để sống với cái thế giới bên ngoài.

Đôi chân của tôi đã quen đi rồi, giờ ngồi một chỗ tôi thấy nhớ đủ thứ, nhớ cái công viên gần nhà, nhớ những quán hàng ăn, nhớ người thân, nhớ bạn bè chung quanh tôi, chỉ có mấy phút là có thể gặp nhau vậy mà bây giờ như ngăn sông cách núi, may là có bác youtube đang đồng hành chứ không thì tôi biết làm gì cho qua ngày tháng. Coi mỏi mắt thì nghe truyện đọc, những cuốn truyện tôi nghe nói tới cả chục lần mà có bao giờ đọc được, giờ thì những giọng đọc thánh thót hoặc trầm buồn đang đưa tôi vào cái khung cảnh trong truyện làm tôi quên đi cuộc sống bức xúc bên ngoài, tôi chẳng còn gì để buồn bực, lo lắng.

Năm nay Toronto ít lạnh, vào giờ này tôi có thể làm vườn nhưng không có cây giống, mọi cửa hàng không thiết yếu đều đã đóng cửa. Tôi bước ra vườn cố đào xới đổi dời mấy bụi cây, đôi khi thay đổi vị thế cây trong vườn cũng tốt cho phong thủy, tôi nghĩ vậy. Những cụm hoa tulip đang trồi lên những nụ màu nâu hồng, tôi thích loài hoa này nhất vì nó báo hiệu mùa Xuân đến, cùng với lily vàng. Mà thật lạ, cả năm trời chúng như chết đi không còn dấu vết gì, bỗng nhiên khi mặt trời chiếu xuống vào khoảng đầu tháng tư là chúng hiên ngang đội đất nhú lên những nụ, rồi nở ra những bông hoa khoe sắc màu sặc sỡ làm khu vườn trở nên tươi sáng và lòng tôi cũng vui theo. Sau hai tuần thì chúng tự tàn lụi và biến mất chờ đến chu kỳ năm sau. Hình như nhiệm vụ của chúng là điểm báo mùa Xuân tới.

Tôi đưa cái xẻng nhấn xuống mặt đất và xúc lên, những con giun con dế đang quằn quại trong miếng đất làm tôi rùng mình; tôi đã làm cho chúng đau khổ. Chúng có biết đau không nhỉ? Tôi nghĩ chắc là không. Chúng không phải là động vật có xương sống để dẫn truyền cảm giác đau đớn tới não, chỉ là những phản ứng của sự sinh tồn. Tuy vậy lòng tôi vẫn chùng lại, càng lớn tuổi tôi lại càng cảm thông với sự đau khổ của muôn loài, nhất là trong sự tĩnh lặng của mùa Covid năm nay, tôi đang cảm nhận được từng hoạt động rất tinh tế của những động vật nhỏ lớn chung quanh tôi, tôi cần phải tôn trọng sự sống của chúng. Hồi còn trẻ tôi đã không hiểu chúng, như Covid không hiểu được sự đau khổ của con người nên đã giết họ để sinh tồn, và con người chúng ta đã giết hại bao nhiêu sinh vật để nuôi sống thân xác của chính mình.

Ngay từ tuổi ấu thơ tôi đã được dạy dỗ không bao giờ ăn thịt súc vật mà loài người không nuôi chúng để lấy thịt, như thịt thỏ, thịt chó, thịt ếch, thịt chim, thịt chuột… tôi giảm thiểu tối đa thịt của những loại động vật sinh con như heo, bò… nhất là con bò chỉ đẻ một con. Tôi ăn những sinh vật đẻ trứng như gà, cá, và những loại đồ biển khác với một mức độ vừa đủ để có thể sinh hoạt bình thường, cân bằng trong cơ thể - ăn để mà sống… Tôi nhẹ nhàng cất cái xẻng qua một bên và thầm mong những sinh vật tôi vừa vô tình hại chúng chóng chuyển qua làm kiếp khác khá hơn. Tôi cầu nguyện nhiều hơn trong mùa dịch để cho mọi loài, mọi người có được sự sống đúng nghĩa.

Mấy hôm nay những cơn mưa đang đổ xuống để tưới cho đất mềm, những thân cây maple chung quanh nhà đang dẫn nước từ đất biến thành nhựa lỏng qua sự tuần hoàn nuôi cây, đâm chồi, nở lộc dưới những tia nắng mới của mùa Xuân. Sự sống đang bùng dậy mạnh mẽ quanh tôi. Sự biến chuyển của trời đất thật kỳ diệu và huyền bí mà loài người có mấy ai biết lắng đọng tâm tư để nghĩ tới, thường người ta tấp nập bon chen kiếm sống, đủ sống rồi thì làm giàu, giàu ít thì làm giàu nhiều hơn… cho đến một ngày nào đó họ đụng phải đá mới biết ngẩng đầu lên để suy ngẫm, có khi đã muộn màng.

Những tia nắng mới của mặt trời đang chiếu xuống gần hơn, xuyên qua khung cửa sổ, vào trước mặt tôi. Tôi thấy những hạt bụi nhỏ li ti đang vẩn vơ trước mặt, có thể Covid đang bám vào những hạt bụi đó. Covid nhỏ lắm, nhỏ gấp mấy ngàn lần của hạt bụi, nên chúng chẳng thấy được con người, con người như một vũ trụ bao la đối với chúng. Tôi ngồi hình dung như con người nhỏ bé của chúng ta cũng đang quay cuồng trong vũ trụ vô tận. Con người phá hoại trái đất, khám phá vũ trụ để sinh tồn, để thỏa mãn sự khát khao tìm kiếm, như Covid đang phá phách con người để tìm mảnh đất màu mỡ tăng truởng thật nhiều để thỏa mãn được lòng tham của chúng. Ủa, mà Covid có lòng tham không nhỉ? Tôi nghĩ chắc là có, lòng tham của chúng đã được gài sẵn ngay trong sợi RNA của chúng.

Giọng của cô xướng ngôn viên trong đài truyền hình sang sảng báo cáo tình hình dịch bệnh Covid, những ổ bệnh lan tràn, số người nhiễm, số người chết làm tôi bàng hoàng mặc dù biết sinh tử là chuyện thường tình của cuộc sống, nhưng một số lượng người ra đi nhanh chóng như vậy làm tôi phải suy tư. Rồi hình ảnh của những nhân viên y tế ở tuyến đầu, những người quên mạng sống cuả mình để chăm lo cuộc sống của kẻ khác. Vẫn biết đó là nhiệm vụ và nghề nghiệp, nhưng họ đã chọn cái nghề đó để làm là những người có một trái tim nhân hậu, mang nặng tình người.

Tôi ngồi thẫn thờ, cầu mong trận chiến Covid vô hình chóng qua, và mọi người trên thế giới lại có thêm sự nhắc nhở của một bài học lớn cho đời sống của nhân loại. Chung quanh chúng ta còn có những thế giới vô hình ở thượng giới hoặc hạ đẳng có thể quật ngã chúng ta lúc nào không hay.

 

Lê Cẩm Tú YKH13

 

 


Tháng 2, 2024

Tháng 1, 2024

Tháng 12, 2023

Tháng 11, 2023

Tháng 10, 2023

Tháng 9, 2023

Tháng 8, 2023

Tháng 7, 2023

Tháng 6, 2023

Tháng 5, 2023

Tháng 4, 2023

Tháng 3, 2023

Tháng 2, 2023

Tháng 1, 2023

Bài viết từ 2021 trở về trước

Bài vở , hình ảnh, dữ liệu đăng trên trang nhà của Y Khoa Huế Hải Ngoại (YKHHN) hoàn toàn có tính thông tin hay giải trí. Nội dung của tất cả bài vở, hình ảnh, và dữ liệu này do tác giả cung cấp, do đó trách nhiệm, không nhất thiết phản ánh quan điểm hay chủ trương của trang nhà YKHHN.
Vì tác quyền của mọi bài vở, hình ảnh, dữ liệu… thuộc về tác giả, mọi trích dịch, trích đăng, sao chép… cần được sự đồng ý của tác giả. Tuy luôn nỗ lực để độc giả được an toàn khi ghé thăm trang nhà YKHHN, chúng tôi không thể bảo đảm là trang nhà này hoàn toàn tránh được các đe dọa nhiễm khuẫn hay các adwares hay malwares… Vì chúng tôi không thể chịu trách nhiệm cho những tổn hại nếu có, xin quý độc giả cẩn trọng làm mọi điều có thể, ví dụ scanning, trước khi muốn sao chép, hoặc/và tải các bài vở từ trang nhà YKHHN xuống máy của quý vị.