Một thời Đà Nẵng

 
 

                               
Đà Nẵng thân yêu ngày tôi mới lớn
đẹp biết bao nhiêu bãi biển Thanh Bình
tôi thường ra ngồi lặng ngắm sóng xanh
và nghe dương liễu vi vu trò chuyện !

nhưng ai ngờ cuộc đời biến chuyển
rừng dương liễu xanh hóa ra dãy nhà
chuyện bể dâu đâu có phải trò đùa
tôi tưởng tiếc những ngày xưa thân ái

tuổi dậy thì, ôi ! cái thời mê gái
tôi thẫn thờ biết mấy một làn hương
mà thiếu nữ tung tăng để lại trên đường
theo gió thổi vào hồn tôi bát ngát

âm vọng mãi thành câu ca tiếng hát
gửi tới trời xanh mây trắng vẫn gần
tôi nhìn trăng mà như thể nghe trăng
hồn tôi rộng hòa chung hồn vạn vật !

Đà Nẵng thời tôi lớn lên là có thật
ngày nghe mìn nổ tung tóe bên mình
đêm kẻ thù pháo kích vào thất kinh
sống và chết cách nhau trong chớp mắt

dù tuổi trẻ thấy cuộc đời qúa chật
nhưng biết làm gì thời thế nhiễu nhương ?
sách vở trong tay,tôi bước đến trường
xem chiến sự là tai bay vạ gió !

tôi giữ cho tôi những ngày tháng đó
nhớ trường xưa bạn cũ tình học trò
học tam nhị Sao Mai,ngũ tứ Tây Hồ
Phan Chu Trinh năm cuối cùng trung học

nhớ sáng hay chiều rãnh ngồi quán cóc
ngắm nhìn thiên hạ đi lại đi qua
hút thuốc phì phà làm dáng triết gia
mặc đạn bom xa vọng về tiếng rú

nhớ những con đường bóng cây che phủ
những đêm mưa sầu,những ngày nắng vui
những hè phố xưa rộn tiếng chào mời
Đà Nẵng thân yêu ơi,sao nhớ qúa !

Tôi xin gửi lời cám ơn tất cả
người tôi yêu và người không yêu tôi
dù khổ đau hay hạnh phúc qua rồi
vẫn đọng lại trong tôi một thời Đà Nẵng.

Dương Hoài Ninh.

 

 
 
mission | staff | researches | announcements | events
Copyright 2007. ykhoahuehaingoai. All rights reserved