Họp mặt Tân Niên
Vài Hình Ảnh
Ghi Vội

 

 

 

 

 

 

 

 

Phóng Sự: Bên Lề Đại Hội Họp Mặt Tháng 8 Năm 2007

 
 
Phần Một
 
 

 

Người viết là một nhân vật rất quen thuộc với tất cả chúng ta trong Hội AHYKH. Anh coi Hội như là gia đình thứ hai. Tuy đã biết anh rất nhiều, vừa có lòng, vừa tài vừa khéo. Anh vẩn làm chúng tôi ngạc nhiên về khả năng cuả anh. Có lúc tưởng là anh đã biến ra ba đầu sáu tay như trong truyện Phong Thần để giải quyết những công việc dồn dập trước, sau và trong Đại Hội Họp Mặt vừa qua. Từ vai trò tổ chức cho đến thông tin liên lạc và cả baby sitter cho bé Bồ Câu và Các Cụ.  Xin mời quý bạn cẩn thận cài dây an toàn, chúng ta cùng theo chân bạn Vĩnh Chánh lên đường đi qua hành trình “Những chuyện bên lề ngày họp thường niên 2007” trong đó các diễn biến xảy ra với tốc độ chóng mặt… BBT

Linelight 

“Chánh ơi, đã có đầy đủ danh sách người tham dự ngày họp chưa; Còn 5 ngày nữa là mình phải đến làm việc với nhà hàng, và trả một nữa tiền trước cho họ”. “Anh Nam ơi Chánh còn lu bu lắm, chắc phải đến 3-4 ngày nữa mới cho anh được con số, không thể chính xác 100 phần dầu được đâu nghe”. “??!!# && #$$”.

“Bonjour Mr. Le Docteur Thế, anh Thế đã book lại vé máy bay với Air France để ở thêm đây vài ngày vui chơi với Hội và dự ngày kỷ niệm 40 năm ra trường của anh”. “Anh đang chờ Air France kêu anh lại anh đó. Đã ĐT cho hảng từ mấy ngày rồi mà chưa thấy nó kêu lại đến”. “Anh Thế nhớ cho Chánh biết sớm nghe. Any way, trưa ngày thứ Năm, mùng 2 tháng 8, Chánh mời anh Thế đi ăn trưa với các anh khóa 1 Tạ Trọng Thu, Lê Đình Thương và anh Tô Đình Đài vừa đến phi trường trong buổi sáng hôm đó”. “Ờ, anh sẽ cố gắng”. “??&&!!$@”.

Hùng ơi, đã làm xong tờ menu chưa?”. “ờ, chưa nơi hè. Mà còn đến mấy ngày nữa mà”. “Thôi mà, tội quá, làm sớm nghỉ sớm, còn lo chuyện khác nữa. Meo tờ Menu cho mình coi với”. “Ông làm mục chương trình nhớ cho tui thì giờ lên nói về mục website nghe”. “Sure, Hùng nhớ nói cái gì cho tiếu tiếu nữa nghe, mình sợ serious quá thì mất cả vui. Sao! Có Hùng 50 xuống nữa há? vậy là vui lắm. Hùng 50 ở nhà Hùng hả? Hơn cả năm, mình chưa gặp Hùng 50, không biết bây giờ bớt đen chưa!”

Anh Chánh ơi, em là Ánh mới từ Singapore về đây. Anh nhớ làm chương trình MC cho em nghe; em sẽ ở San Jose ít ngày rồi sẽ về dưới đó để làm việc với mấy anh”. “Cám ơn Ánh làm MC năm nay thế cho anh Phác, anh sẽ meo đến cho Ánh sau khi anh soạn xong phần MC”. “Trong mấy ngày tới đây em sẽ upload 1 số bài cho tháng 8 cũng như sẽ chỉ cho anh Thuận cách xữ dụng dreamweaver”. “Ờ, được lắm, vậy là chúng mình sẽ có thêm 1 người để có thể upload vào website được. Cần ở nhà anh chị trong thời gian này thì cứ nói nghe, everything is ready for you.” “Anh Chánh ơi, em đi về chuyến này không có vợ em đi theo, mà ở nhà anh chị thì còn làm ăn thế nào được nữa đây”. “??!!$ $#@&*”.

“Em Bảo Tiên đây anh Chánh ơi, năm nay khoảng bao nhiêu bàn để em đem rượu đến”. “Chi mà tội rứa, năm nay ít hơn năm trước, khoảng 15 chai là đủ rồi”. “Anh có cần 2 con gái của em đến trước để giúp phần ghi danh và tiếp tân không?”. “ Năm nay anh có nhờ 2 em Yến Châu và Nga làm chuyện đó, nhưng nếu có trở ngại vào phút chót và cần 2 cháu anh sẽ nói cho Tiên biết. Cám ơn Tiên nhiều, nhớ đem Thu đến chơi nghe”. “Dạ, chắc Thu sẽ đến, nhưng vào giờ cuối không biết cô nàng có giữ lời không”. “??%&*//@”.

Anh Sửu, em là Chánh kêu từ CA đây. Anh chị có qua đây ngày họp năm nay không? Có hả, vậy là quá vui. Như vậy mới được chứ, năm này kỷ niệm 40 năm tốt nghiệp của các anh mà. Dạ không, anh chị Viên có meo cho Chánh nói năm nay không đến được vì hết thời gian vacation. Vậy hả anh Sửu, con cái anh chị Viên ở rải rác nhiều nơi trên thế giới nên 2 anh chị đó đi thăm con cũng đủ ê càng rồi. Dạ, vậy Chánh mừng anh nay đã hoàn toàn về hưu, không còn phải chạy qua về Louisiana nữa. Dạ, Chánh chung vui với anh chị về cháu nội đầu tiên, có phải cha của cháu là BS hiện hành nghề ở Houston không? Vâng, còn cô optometrist kia thì ở Austin, cũng gần anh chị quá rồi. Dạ, có gì sẽ gặp anh chị ở Little Saigon tuần tới. Cám ơn anh”…

“ Dạ, anh Sum, Chánh nghe đây anh”. “ Nói Chánh biết là anh đã sắp xếp công việc rồi nên cả anh chị sẽ có mặt tối Thứ bảy”.  “Ồ, cả anh và chị đều đi được, vậy thì quá vui, anh Sum ơi”. “Lần trước Chánh có nhờ anh nói trong chiều tối hôm đó, vậy là nói cái chi”. “ý là Chánh muốn anh nói cái gì positive liên quan đến Hội, hay nhắn nhủ với các em nhỏ mới qua sau này để nâng đở tinh thần mấy em đó, vì thật ra trong chục năm nữa, tương lai của Hội mình sẽ nằm trong tay mấy bạn trẻ tuổi này đây, phải không anh Sum. Ngoài ra vì đây cũng là ngày kỷ niệm ra trường của khóa 1, nếu anh có nói gì thêm về các anh khóa 1 cho vui thì xin tự nhiên”. “Ừ, vậy cũng tốt, anh Sum sẽ sắp xếp lên nói như ý Chánh muốn. Anh còn nhiều chuyện về VN, về trường YKH hiện nay, sẽ kể cho Chánh sau nếu có dịp”. “Cám ơn anh Sum nhiều lắm, năm nay có cả anh và anh Hỷ tham dự thì Hội YKH lên hương rồi”… 

Anh Đài ơi, Chánh đây. Chuyến đi của anh có gì thay đổi không? Anh đừng lo gì hết nghe. Đến phi trường, liên lạc với Chánh ở số ĐT nhà hay cầm tay là khoảng 15 phút sau Chánh sẽ có mặt đón anh đi ăn trưa với các anh Thương, Thư và anh Thế. Dạ, Chánh có nói với anh Thế là ráng ở lại cho anh Đài gặp mặt với, vì đã gần 40 năm 2 anh chưa gặp lại lần nào”…

Chị Thu ơi, có anh Thu đó không chị? Dạ thưa anh Thu, Chánh đây anh, trưa thứ Năm tới, này, mình sẽ gặp nhau ở nhà hàng Emerald Bay nghe anh. Sẽ có cả anh Thương, anh Đài và anh Thế nữa. Dạ sao anh? Anh Thế sẽ về lại Pháp ngày thứ Tư hả anh! Vậy mà Chánh chưa nghe anh Thế nói gì cả. Nghe anh Thế hiện đang cố gắng dàn xếp với Air France để đổi lại ngày về đó. Dạ, dạ, Chắc anh Đài mừng lắm đó….”

Thuận hả? xong phần tờ chương trình chưa. Khi nào xong, meo lai cho anh trước khi in. Ừ, stocks lên xuống kệ chúng nó, mình ráng lo cho xong vụ này đã nghe. Say sóng nhiều lắm hả! tội nghiệp chưa! Đã tsunami như năm 2000 đâu mà sợ. Sao! Ngoài anh chị Lưu Quát còn có cả cặp Nghê Minh Nghiệp nữa hả. OK, sẽ sắp xếp cho những người đó ngồi chung 1 bàn”…

Hoạt ơi, lâu ngày quá không thấy ơi hởi chi cả vậy. Chuyện VN tới đâu rồI? Nè, sao không thấy Hoạt yes or no về vụ tham dự ngày họp thường niên năm nay? Không biết à? Có ở trên meo của Hội cũng như trên website của Hội. Vậy là Hoạt chưa biết là YKH mình bây giờ có riêng 1 website? Tên chi hả? trời đất ơi!!&//@#$%. Vậy là Hoạt sẽ có mặt ngày hôm đó ha? nhớ nghe, phần ăn là $ 40.00 mỗi người, cho thêm thì càng tốt. Có người đẹp mới nào thì đem theo giới thiệu luôn. OK!”….

“Hi Yến Châu, anh Chánh đây. Đang làm gì đó. Ngồi học bài hả? vậy là giỏi lắm; ráng đi nghe. Ừ phải rồi, chịu khó chút xíu bây giờ sau mới dễ thở được chứ! Ngày Thứ Bảy tới đây nhớ đến nhà hàng khoảng 3 giờ chiểu nghe. Ừ, anh cũng sẽ có mặt khoảng giờ đó. Ừ ai vào cửa là phải đòi tiền ngay, oai chưa! Có chi mà sợ. Mà thịt Yến Châu dai và có sạn ai mà dám ăn, con gái YK mà!! Thôi nói giởn chơi đó. Sao? Nga còn phải đi làm ngày hôm đó nên không đến sớm được hả. Bậy chưa. Thôi thì trăm sự nhờ “nàng Tôn Nữ” Yến Châu đó nghe”. “&!!@$#//((%*…”

Anh Đệ ơi, năm nay thì giờ cho phần văn nghệ rất dư dã, vì chắc chắn là bọn này sẽ khai mạc rất đúng giờ. Ừ, khi năm ngoái hả! cũng vì ai cũng muốn đến trể cả, cho nên chương trình mới trể đi cả 1 tiếng rưởi đồng hồ. Năm nay ai đến trể ráng chịu, chứ sao; chưa bắt phạt tiền là may lắm rồi. Phải rồi anh Đệ, mời anh Yến lên mở đầu là đúng nhất vì năm nay là năm của mấy ảnh đó. Dạ, dạ, Nhớ anh Hỷ nữa nghe! đừng để anh Hỷ chờ lâu mà mang khổ. Đương nhiên là chị Xuân Thu thế nào cũng có một bài cho tối hôm đó; ai mà lại không mê tiếng hát của chị. Hội mình hên lắm đó mới có chị Xuân Thu và anh Hợi vì cặp đó rất tránh các hội họp. Á đừng quên chị Ngô Trọng Thọ và các công nương Liên Hương và Quý Hương nghe. Vậy hả anh Đệ, họ ở trong A list của phần văn nghệ của anh. Rồi, nhờ anh Đệ lo cho phần văn nghệ đó; Dạ, sẽ có Quang phụ tá với anh”…

“Dạ thưa Thầy Tâm, dạ, tối ngày Thứ Sáu, Thầy Cô ở với anh chị Hợi. Tối Thứ Bảy sau khi tiệc xong, bọn em sẽ chở Thầy Cô về nhà bọn em. Dạ, đúng rồi Thầy, anh chị Hỷ mời tất cả YKH đến nhà anh chị ngay sau chiều ra mắt sách và CD để vui chơi đến tận khuya. Dạ, em sẽ đưa Thầy Cô và anh Đài đi. Có sao đâu Thầy. Thầy Cô ở chơi với bọn em bao lâu cũng được, dạ, Mà em cũng còn rất nhiều câu hỏi muốn được nghe chính Thầy trả lời. Cám ơn Thầy kêu”…

ơi, anh Chánh đây. Có gì lạ không? Vẫn học ngày học đêm nhưng đừng quên làm nhiệm vụ với vợ là được lắm rồi. Anh kêu Cư để nhắc lại là Hội mời Cư và Kim Anh đến chơi với Hội chiều ngày thứ Bảy tới nghe. Đừng lo về chuyện đóng tiền phần ăn. Sẽ có mấy anh lớn bao tặng cho các em mới qua sau này. Thôi ráng học cho giỏi, thi đậu với điểm cao là đủ rồi. Cho anh gởi lời thăm Kim Anh và hẹn gặp vợ chồng Cư ngày đó”…

“Hi Lan Anh, có Ngạc ở nhà không? Ồ, đi chơi golf hả! Sao Lan Anh không theo chơi golf luôn cho vui. Sao, ông bà có xuống dưới đây chơi với ACE YKH được không? Trời đất ơi, ở nhà để giữ con chó cho Bryant học thi nên không đi được!!#@&//*))%#. Biết trước như vậy thì mình đã nói với anh thủ quỷ Nam gởi tiền lên cho vợ chồng Ngạc bỏ con chó vào hotel của chó vài ngày hay thuê người khác lo cho con chó để xuống đây chơi với anh em. OK, vậy gặp nhau lần khác cũng được. Nhớ nghe, đời ngắn lắm đó!!   

“Hi anh Giám, mục ăn trưa ngày thư Năm có chút thay đổi, thay vì ở nhà hàng Sea Food Cove như đã định, thì nay sẽ làm tại nhà hàng Emerald bay, dạ đúng đó, nhà hàng mà YKH sẽ họp ngày Thứ Bảy này. Tìm gặp được anh Giám Chánh vui quá sức. Biết là anh ở Kansas từ bao nhiêu năm qua, nhưng không thể liên lạc được. Bảo Chủ hả? vẫn ở Australia, nhìn trong hình thấy ít đẹp trai hơn xưa rồi. Anh Giám đem chị đến chơi nữa nghe. Không đâu, thế nào Chánh cũng nhìn ra anh, đừng lo. Dạ, Bye anh”…

Á Phác há! Viết xong bài diễn văn cho bửa nhận chức vụ chủ tịch rồi hả, vậy là ngon lắm rồi. Meo cho mình xem trước được không? Á, không biết cách gởi ra bằng meo hả! Vậy thì đọc cho nghe liền cũng được : ??!!!$#@%&//*. Được lắm rồi, không ngờ cái ông trường Tây này cũng viết hay ghê há! Tui khen thiệt đó. Không, không, tui khỏi cần sửa lại gì cả. Cứ nguyên con mà đọc ra cho đàng hoàng là được rồi. Anh Võ V. Tùng cũng đi dự được hả? nhờ có Phác đó nghe. Ừ, đám cưới của cháu ruột anh phải có mặt chứ. Ngồi chơi với Hội 2 giờ là quý lắm rồi. Năm nay ông lên chức, không cho làm MC nữa, nhưng lo đến sớm đó, đừng trể như năm trước nghe”.

Anh Khánh ơi, Chánh đây…Sao, anh không tham dự được hả! Ồ, đám cưới cháu gái của bà xả, thì anh đâu có thể không đi được. Nhất vợ nhì trời mà anh. Dạ thôi, hẹn lần khác nghe anh.” Merd@&%$#&//!!

“Anh Chánh đây Vĩnh Quý ơi! Anh kêu ĐT ở nhà không có ai cả. Ồ, vợ chồng Quý đang ở phi trường đón Ba từ VN qua  hả. Mừng cho Quý đó nghe. Để cho Ba thư thả rồi thế nào anh cũng ghé thăm Ba. Cho anh gởi lời thăm Ba nghe. Ừ, được thì kéo Ba đi theo chơi với vợ chống Quý trong ngày họp YKH luôn, vậy là anh sẽ gặp chú Bửu Nghị ngày đó nghe. Cám ơn Quý và congratulations again.”

“Dạ, Chánh đây chị Tinh Châu. Sao vậy chị, chị phải lên San Jose với các em và cháu nên sẽ không có mặt ngày Chủ Nhật hả? buồn quá vậy chị! Dạ, phần việc của chị năm nay là găm hoa cho các anh chị khóa 1 và đứng gát cửa để chắc là ai cũng đóng tiền trước khi vào hội trường. Dạ đúng rồi chị, sẽ có chị Nam đứng đó với chị. Chị ơi, năm nay sẽ có anh Trần Văn Hoa, khóa 3, hồi xưa người ốm và nhỏ con lắm, sẽ đến tham dự. Còn anh Nguyễn Văn Tấn, lúc đầu có ý định xuống, nhưng nay không đi được vì bận làm đám cưới cho con trai 1 tuần sau ngày họp của mình dưới này”…

“Anh Chánh đây Hưng ơi. Sao vợ chồng Hưng mạnh giỏi chứ? Hưng vẫn đi học thường xuyên ở Kaplan chứ? Ồ, Hưng định lấy thêm lớp live lectures ở Kaplan để học thêm cho đúng tiêu chuẩn, anh nghĩ đó là một investment rất thực tế và hữu ích. Phải cám ơn Uyên cả đời đó nghe Hưng. Ừ, anh kêu Hưng đế nhắc chừng là vợ chồng đến chơi với Hội trong ngày họp thường niên. Nhớ nhắc Tài giùm cho anh với; anh có kêu Tài 1 vài lần nhưng không được. Rồi, hẹn gặp nhau ngày hôm đó”… 

“ Hi anh Yến, Chánh đây anh. Nhắc lại anh chị chiều hôm đó đi đúng giờ vì 5 giờ mình sẽ khai mạc ngay. Chánh cũng nhờ anh chuẩn bị cho 1 vài bài hát và có thể anh là người sẽ lên hát mở đầu đó vì năm nay là của các anh khóa 1 mà. Dạ, tiền anh sẽ đưa ngay của là được rồi. Rất cám ơn anh cho thêm $100.00 để bù đắp cho các em nhỏ mới qua sau này. Dạ rồi, sẽ gặp anh chị trong ngày hôm đó….  

“Alo, Tôn Nữ San từ Montreal đây, sao anh chị vui mạnh không. Tuần tới mình sẽ xuống 1 mình thôi nhưng đêm Thứ Bảy sẽ đi 2 người. Làm gì có, bồ đâu mà bồ, ông Hùng ông bẻ cổ cho chết. Đi với chị Bích đó mà! Cũng tại vì YKH không bao giờ tổ chức họp mà có dancer cả, cù lần ghê! Ờ, mình sẽ đem về niên liễm của anh chị em bên nay luôn. Cám ơn chi, xưa lắm. Bọn bên này bao giờ cũng rất đàng hoàng. Biết không, năm nay dollar canadien giá gần bằng dollar Mỹ. Vậy mà San vẫn yêu cầu mọi người đóng đúng 150.00, đổi ra US dollars là nhiều hơn $100.00 là chuyện chắc. Hoàng Ngọc Vinh có đem nhiều thuốc cho Vĩnh Chánh lắm đây, mình cũng có 1 ít thuốc màu xanh cho V. Chánh nữa. Xài ít ít nghe ông, sau ghiền rồi không còn effet nữa đâu”. Vĩnh Chánh: “!!??@#$%//&”. 

“Ai đó, ồ, Phan Kim Hoa. Bé đó hả. Vậy sao! Không đi được năm này hả, vậy mà tuần trước Bé nói là sẽ đi làm anh Chánh mừng hụt. Anh thì cứ mong gặp lại Bé vì cả đến trên 30 năm chưa gặp lần nào dù có đến nhà anh Hùng/ chị Hồng chơi rất nhiều lần. Rồi, có sao đâu Bé, vậy hẹn sang năm nghe, nhớ rủ thêm các bạn Kim Điền, Ái Cầm cùng về chơi”….

“ Anh Chánh, tôi là Bích Loan, vợ của anh Hỷ đây. Anh có biết bao nhiêu người sẽ đến nhà bọn này vào chiều Chủ Nhật không? Chừng chừng thôi là OK rồi. Khoảng 40 người hả, vậy là tốt lắm. Cám ơn anh Chánh nhiều lắm”.

“ Dạ em đây Cô Tự. Dạ em đã nhận message từ tuần trước là Cô Thầy không xuống được năm nay vì bận tiếp sui gia lên chơi. Tiếc quá, vậy là học trò của Thầy không thấy được dung nhan Thầy Cô năm nay rồi. Em nhờ cô tìm cho em cuốn sách thơ của BS Bửu Châu để em có thể cho ra thêm nhiều bài thơ của BS Châu trên website. Cuốn thơ đầu tiên thất lạc ở đâu rồi Cô ơi. Dạ, mấy tầm hình xưa của Thầy Cô chụp chung với Thầy Đinh Văn Tùng, em sẽ kiếm và gởi cho Cô lại. Dạ, đây là ĐT của anh LĐ Thương đây cô”… 

“Anh Chánh đây Quang ơi. Sao, anh Đệ có kêu nói chuyện với Quang chưa? Vậy thì tốt quá. Nhờ Quang phụ với anh Đệ lo phần văn nghệ cho vui. Anh LĐ Thương nói với anh là có nhờ Quang hát một bài nhạc chị Thanh Tuý phổ nhạc từ một bài thơ của anh Tô Đình Đài phải không? Vậy chứ sao nữa. Từ từ rồi mấy bạn trẻ cũng nhảy vào lần để lo chung cho Hội nữa chứ. Mươi năm nữa bọn anh già hết rồi thì lúc đó là đến phiên của mấy em đó, nghe chưa. Quang: “??//11$%#&^#?))”…

“Anh Chánh ơi, em là Tôn Nữ Hay đây, em rất tiếc là năm nay em không đi dự được ngày họp của Hội, em hiện rất bận chuyện gia đình, anh thông cảm nghe…” Trời ơi, chuyện gia đình mà không thông cảm sao được, phải không Hay!??

“À, Hòa cụt hả. Sao, Thuý Anh sẽ đi cùng với Hòa đêm đó không? Bậy chưa, nhưng nếu có Hoàng Anh Dũng đi được thì quá vui rồi. Dũng sẽ đến LA ngày thứ Sáu hả! Ừ, lần trước Dũng có nói là sẽ ghé đây trước khi qua Quebec nhận việc mới ở ĐHYK Sherbrook. Vậy thì anh chị mời Hòa và Hoàng Anh Dũng lên nhà anh chị ăn brunch với các bạn khác cùng với Thầy Cô BD Tâm vào sáng Chủ Nhật, 05 tháng 8 nghe. OK. Cho anh gởi lời thăm Thúy Anh…”

“ Anh Hoàng, tôi là BS Chánh đây, Thầy BS Cự sức khỏe ra sao anh. Ồ, may mắn quá, BS gia đình cho Thầy Cự đi chơi được ngày hôm đó. Vậy là YKH rất vui mừng được chào đón Thầy và anh Hoàng vào ngày họp. Sáng ngày Thứ Bảy, tôi sẽ kêu ĐT anh Hoàng lại nghe. Cho tôi gởi lời thăm Thầy Cự, cám ơn anh Hoàng nhiều lắm”…

“ Thưa Cô, có Thầy Chí đó không Cô. Dạ thưa Thầy, em, Chánh đây Thầy. Em ĐT Thầy để nhờ Thầy xác nhận Thầy đi một mình hay hai mình. Dạ, em có nghe Cô nói là Cô bận khách phương xa đến chơi. Một người thôi, dạ.Thầy đến với bọn em là quý hóa lắm rồi. Cám ơn Thầy nhiều và hẹn gặp Thầy vào tối hôm đó; dạ phải, đúng 5 giờ là mình bắt đầu. Chào Thầy nghe”.

“ A, Hi Chỉnh. Khi nào về đây? Ồ, ngày thứ Năm  mùng 2 tháng 8 hả. Khi nào tới nơi nhớ kêu cho mình biết nghe. Chắc thế nào cũng phải ngồi lại với nhau 1 lần trước ngày họp để finalize mọi công việc với Chỉnh chứ! Chúc ông bà đi bằng an”….

“Anh Thương ơi, anh về ngày thứ Tư cũng đúng đó, vì Chánh muốn mời anh chị đi ăn trưa với các anh TĐ Đài, TT Thu, Thế vào trưa thứ Năm ở nhà hàng Emerald Bay cùng với BCH. Vậy hả anh, đúng ý anh lắm hả, dạ, trưa hôm đó sẽ có anh Nam, lúc đó anh Thương nhớ đưa chương trình MC ngày ra mắt Sách và CD cho anh Nam luôn cho tiện. Ồ, Vui quá, vậy là cả 2 anh chị Thuận sẽ về, cháu nội trai đầu tiên phải không anh; trước đây Chánh cứ sợ anh chị Thuận không về được thì buốn biết mấy! ”…

Và cứ như vậy, sáng trưa chiều tối, ĐT cứ ren luôn hồi. Đường giây bận ngập liên tục. Email gởi ra và nhận được như bươm bướm. “Một ngày như mọi ngày” trong gần suốt tuần cuối trước ngày họp. Làm việc tất bật mà cứ sợ còn thiếu cái này, sót cái nọ. Những note pads ghi nhanh, những giấy tờ to nhỏ, danh sách những người cần phải ĐT để tiếp tục kêu gọi tham dự hay để xác nhận, danh sách người tham dự, danh sách người đã đóng lệ phí, kể luôn cả những thơ kèm theo niên liễm hay lệ phí (tuy nhiên checks và cash được cất giữ chổ riêng, chờ dịp đưa cho ông Thủ Quỷ) vung vải khắp nơi trên mặt bàn, xung quang bộ computer và rơi tung toé trên sàn nhà. Vợ và con chẳng dám đến gần “vùng cấm địa”, vì không còn lối đi và cũng sợ mang tiếng làm mất các dữ kiện. Vì vậy, khi anh Nam đề nghị, nhân lúc khoảng đải các anh khóa 1 vào trưa Thứ Năm, BCH nên họp với nhau để bàn tính lại chương trình vào phút chót, tôi vui vẽ nhận lời ngay và làm một màng kêu gọi ACE trong BCH cùng có mặt trưa hôm đó.

Ngày Thứ Năm, 02 tháng 8, 07:

Chánh ơi, mình là Đài ở Iowa đây. Phi cơ mình bị trể đến 4 giờ, nên sẽ đến phi trường SNA vào buổi xế chiều. Vậy là trưa này mình không đi ăn trưa với các bạn được rồi. Ủa, vậy hả, Thế đã về lại nước Pháp rồi à! bậy quá, tưởng có Thế ở ngày họp nên mình xuống chơi. Không biết bao giờ mình mới gặp Thế lại đây! Mình đâu có lo lắng gì nhiều, mình biết bạn lo chu toàn cho mình tất cả rồi mà”…

Chỉnh đây, bọn mình vừa đến phi trường Long Beach rồi. Rời Boston từ tờ mờ sáng nên đến đây mới sớm được như vậy.Có đi ăn sáng với bọn này được không. Sao? Nếu có cuộc họp BCH trưa nay ở Emerald Bay thì mình sẽ đến đó để gặp và họp với anh chị em cho tiện luôn. Để mình dàn xếp với đứa cháu đang đón vợ chồng mình rồi mình sẽ ĐT cho Chánh ngay”.

Hùng ơi, Hùng có thể đến nhà của Luận để chở Chỉnh đến ăn trưa với bọn mình được không? Nếu bận thì không sao. Đừng quên đón anh Đệ đi luôn nghe. Ừ, cũng được, số cell của Chỉnh đây nè: ###@&*//. Có gì thì kêu lại cho mình biết”.

Chỉnh đây. Có nói chuyện với Hùng rồi. Thôi bọn mình sẽ tự động đến ngay tại nhà hàng vào lúc 12 giờ trưa. Khi xong cuộc, mới cần có người chở về nhà Luận. Ai cũng được, Chánh chở lại càng tốt nữa”.

“ Anh Vĩnh Chánh ơi, tôi là Nguyễn Đình Bảng kêu đây. Nhờ Vĩnh Chánh cho tên vợ chồng chúng tôi vào danh sách tham dự ngày họp Thứ Bảy này. Vâng, đúng 5 giờ. Cám ơn anh Chánh nghe”.

Thuận ơi, nhớ mang theo tờ chương trình khi đến ăn trưa nghe. Nhờ nhắn với B. Tiên đến luôn. Good, vậy coi như là đầy đủ lắm rồi. Ánh sẽ đến trể hả? thôi cũng được. Từ 2 ngày qua không nhận được tin gì của Ánh cả. Thôi đủ rồi Thuận ơi, Ánh nói sẽ đem 15 chai rượu van trắng để uống khi ăn đồ biển. Ngoài ra còn có 15 chai rượu chác đỏ của B. Tiên nữa. Stock ngày ni rớt nặng hí, nhớ lái xe cẩn thận nghe Thuận”.

“Chánh ơi, mình là Đài đây. Kêu cho Chánh biết là mình đang lên máy bay đây. Như vậy là trể khoảng gần 4 tiếng. Rồi, nhớ chứ, mình sẽ kêu ĐT cầm tay của Chánh khi nào đến nơi. Cám ơn Chánh nhiều nghe. Thôi mình đi đây, hẹn gặp sau”.

Chạy nhanh đến chợ VN ở Little Saigon mua vài thứ trong list bà xả đưa tận tay, nhìn đồng hồ thấy gần 12 giờ trưa, tôi liền trực chỉ Emerald Bay. Từ bải đậu xe nhìn vào thấy ngay Chỉnh và anh Giám đang nói chuyện với nhau. Trông anh Giám đẹp trai hơn xưa rất nhiều (thật sự lúc xưa có ai nói anh Giám đẹp trai đâu!?) và thật trẻ với khuôn mặt rất baby và mái tóc để dài. Hình ảnh của một Huỳnh Kim Giám trên chiếc xe Suziki màu đen, nổi tiếng học xuất sắc nhất của khóa 4, với ống pipe trên môi, đầu bờm xờm và ăn nói như một ông cụ triết gia non vẫn còn in đậm trong trí nhớ của tôi. Nay nhìn thấy anh sau hơn 30 năm, tươi cười, cởi mở, ăn nói duyên dáng mà cứ ngở như mới gặp anh gần đâu đây. Mừng cho anh nay về hưu, xa hẳn Kansas đầy tuyết lạnh, quyết định chọn Quận Cam nắng ấm để định cư, như vậy Hội có thêm một đàn anh cùng nối vòng thân ái.

Chờ đợi cho nhiều người khác cùng đến, chúng tôi kéo nhau đi xem căn phòng dành cho buổi tiệc ngày họp thường niên. Anh Nam và anh Đệ có vẻ thích thú nhiều vì căn phòng lớn đủ và ấm cúng, nào là kê thêm bàn dài ở cửa ra vào, các bàn ăn sắp như thế này, projector và screen (phải thuê từ nhà hàng) cho mục lecture của anh Võ Văn Cầu năm ở chổ này… Anh Thương vội chạy ra ngoài xe đem vào poster lớn có dán những hình ảnh đặc biệt của khóa 1 để trù dựng trên bảng trong ngày họp. Thế là anh em lại xúm nhau  coi và bàn tán những tấm hình lịch sử đó, quên luôn cả bàn ăn đã được dọn sẳn đang chờ.

Phải nói trong bửa ăn trưa này, anh chị Giám là người được chiếu cố nhiều nhất, không những vì đây là lần đầu tiên BCH gặp gở 1 đồng môn quen biết từ thủa xưa, nhưng có lẽ  vì chị Giám đã đem đến sự khích động khi chị đưa ra những hình chụp collection những bức tranh chị vẻ. Qua cách nói chuyện duyên dáng của chị, chúng tôi mới hiểu rỏ vì sao anh Giám stay so young and so happy. Không khí càng vui nhộn hơn nữa khi chị Giám ký check $ 200.00 niên lễm cũng như $200.00 cash để reserve chổ 2 người cho ngày hội. Chỉ tiếc không có anh Thế vì phải về lại Pháp sớm và anh Tô Đình Đài đến trể chuyến bay, cho nên anh Thu có hơi “cô đơn” chút xíu vì anh Thương bị phỏng vấn liên tục về chương trình của ngày ra mắt Sách của anh.  Lê Văn Chỉnh nhà ta luôn ăn nói chững chạc, và rất vui tươi. Có lẽ vì rồi đây sẽ được “xuống chức” thôi làm “đầy tớ cho các hội viên” và hiên ngang ngồi vào ghế “Cố Vấn Tối Cao” nên thoải mái ra mặt. Ánh bị trể chuyến xe bus nên không đến được. Mọi người đều khen thức ăn nhà hàng ngon và menu chọn cho ngày Thứ Bảy tốt. Cuộc họp bỏ túi của BCH xẩy ra một cách đơn giản và gọn vì hầu như ai cũng đều biết công việc phải làm của mình. Ba năm làm tiệc liên tiếp mà không nhuyển sao được!!

Sau khi drop ông Chủ Tịch tại nhà mới của Lê Cảnh Luận, trên đường trực chỉ về nhà vừa nghĩ đến anh TĐ Đài thì ĐT cầm tay ren, anh Đài cho biết là anh vừa xuống máy bay, timing như vậy quá tuyệt! Chỉ chưa đầy 15 phút sau tôi ghé đến phi trường vớt ngay anh Đài đang đứng đợi ở bên lề đường. Trông anh vẫn sức khỏe, hồng hào, tráng kiện, ăn nói nhẹ nhàng chậm rải như lần gặp cách đây 2 năm. Tôi thầm nghĩ thế nào cũng sẽ phỏng vấn anh Đài trong những ngày ở nhà với tôi để viết 1 bài về anh sau này.

Từ lúc anh Đài bước vào nhà cho đến tối đi ngủ, tôi còn nhận thêm được vài chục cú ĐT, đại đa số là để thăm hỏi về ngày Họp Thường Niên cũng như để xác nhận hoặc từ chối không tham dự. 

Ngày Thứ Sáu, 03 tháng 8, 07

“Thôi nghe, mấy ngày vừa qua lăng xăng thấy chóng mặt lắm rồi, ngày mai là ngày họp chính, ngày này không làm chuyện chi hết nghe. Nghỉ xả hơi để còn có sức mà mai còn làm nữa. Chỉ đưa anh Đài đi xuống khu Little Saigon chơi, trưa về sớm cho anh Đài nghỉ, chiều ở nhà em có mì quảng rồi”. Bà xả căn dặn như vậy trước khi đi làm. Chí lý quá mà làm sao không dám vâng theo.

Từ sáng sớm, nhìn anh Đài tập thể thao sau vườn cả giờ như chạy tại chổ, múa máy tay chân…tôi rất khâm phục. Sau nghe anh nói là anh đã tập như vậy trên cả mấy chục năm qua, tôi càng khâm phục hơn nữa. Hay thật, tập gì mà bộ pyjama của anh không có 1 giọt mồ hôi! Trong khi đó người tôi thì ướt mèm sau khi chạy trên treadmill ½ giờ thôi. Trong khi cùng ngồi ăn sáng ở nhà, anh Đài nói chuyện rất tâm đầu ý hợp với Nhạc Mẫu của tôi, có lẻ vì cả 2 người đều cùng gốc Quảng và cũng đã sống qua thời “vùng tề, vùng địch” của những năm 45-54. Anh Đài có tặng cho chúng tôi 11 tập thơ anh đã làm từ thủa còn đi học ở trưòng Quốc Học Huế cho đến gần đây nhất. Chắc phải đến trên 1 năm mới đọc hết thơ của anh.

Nguyễn Đình Minh Hùng đây, mình gọi ông bạn để xem còn kịp cho mình ghi tên tham dự ngày mai không?”. “Bà xả ông có đi nữa không?”. “Không, bà thì bận; một mình tui thôi”. “Ừ, bả luôn bận vì chính trị chứ gì. Thôi có ông đi được là vui rồi”. “ Cám ơn ông bạn nghe, hẹn gặp chiều mai. À, mấy giờ đây?”. “ Hùng tới sớm nghe, đúng 5 giờ cái bong là bọn mình khai mạc. Mình sẽ sắp Hùng ngồi cùng bàn với Bùi TThuần và mình nghe. Ngày mai nhớ trả tiền tại cửa”. “&%$//@#))”.

“ Em, Thuận đây anh Chánh; em đã in xong tờ chương trình rồi và ngoài ra in khoảng 30 tờ “điểm sách” của anh Nguyện Văn Thuận cho ngày Chủ Nhật như anh căn dặn để phòng gởi riêng cho một số ACE ở xa không về dự được. Có lẻ sáng hay trưa này Ánh sẽ ghé nhà của anh đó. Ủa, nó chưa kêu anh nơi à, cái thằng này bận dễ sợ luôn anh Chánh ơi! Trên meo cũng không thấy nó ơi hởi gì cả. Em hiểu, nếu có tới nhà anh mà không có anh ở nhà chắc Ánh sẽ kêu em, em sẽ nói là anh về khoảng 1 giờ trưa. OK anh Chánh. hẹn anh ngày mai.Dạ, em sẽ đến sớm chứ.”

Chỉnh đây Chánh. Ngày hôm nay mình còn phải làm gì nữa không để sửa soạn cho ngày mai? Vậy hả. Tất cả coi như là ready 100% rồi. Cám ơn tất cả ACE trong BCH. Mình khỏe rồi, coi như xong trách nhiệm rồi đây. À, muốn mình làm cố vấn cho BCH, hân hạnh chấp nhận cả 2 tay. Mình thấy các ACE trong Hội mình thương yêu nhau và đoàn kết nhiều ghê; mình rất kính phục cách làm việc của các bạn trong BCH. Chánh và các bạn nhớ giúp cho Phác trong những năm tới nghe”. Chánh: “sure, $#((&^%?//!!@+//”

Sáng hôm nay, sau khi anh Đài xong cuộc ĐT thăm hỏi chị Tạ Quang Hát (qua câu chuyện tôi mới biết là anh Đài, anh Hát và anh Nguyễn Đình Hòe từng là chổ rất thân tình lúc còn đi học), tôi đưa anh Đài đến thăm các phòng mạch của các anh Nam, anh Trần Nhơn, và anh Võ Văn Cầu. Người nào cũng bận tíu tít, nên không dám ở lâu. Nhận $200.00 check của anh Cầu ký tặng Hội, tôi cũng cho anh Cầu những chi tiết logistic cho phần trình bày đề tài YK của anh trong bửa họp ngày mai. Tôi vừa lái xe đưa anh Đài dạo 1 vòng phố Bolsa  trong nắm ấm chan hoà vừa giải thích cho anh Đài biết thêm về sinh hoạt chung của cộng đồng VN tại đây. Sau đó chúng tôi rảo bước trong Phước Lộc Thọ, để anh Đài có dịp nhìn và nghe người Việt ăn chơi và nói tiếng Việt rào rào khắp nơi, và nhìn thấy hàng quán đông đảo người ngồi. Anh Đài muốn thử lại món phở ở đây, để so sánh với phở của vùng anh anh đang ở mà anh diễn tả như sau “ kêu là phở mà mình ăn không thấy mùi vị của phở nào cả!”

Trước khi rời Little Saigon, chúng tôi đi mua bánh mì nóng và các chả thẻ nhỏ,dự trù cho bạn bè trong những ngày tới. Về đến nhà chưa kịp ngồi nóng đít, thấy Hồ Ngọc Ánh lù lù đi vào, xách theo laptop. Làm việc với nhau khoảng nữa giờ, bao quanh các công việc của Hội như Website, phần MC của Ánh…Rồi Ánh lại bỏ về, nhanh và gọn như khi đến, đúng là phong cách của một giang hồ lãng tử. “Em còn nhiều chuyện cần làm lắm anh Chánh ơi”. Cám ơn Ngọc đã tạo mọi điều kiện cho chồng về chơi với các anh em.

Tôi ra đón cháu Bồ Câu bước từ xe bus vào nhà khoảng 3 giờ chiều; và trong khi bà thầy occupational therapist làm việc và tập tành cho Bồ Câu, tôi sắp xếp áo quần và đồ chơi của Bồ Câu sẳn sàng chờ Brian khi làm việc volunteer về thì sẽ chở chị lên Riverside. Biết cha mẹ rất bận rộn trong cuối tuần này cho Hội, các em của Bồ Câu tình nguyện chăm sóc chị tại căn nhà thuê ở Riverside cho đến chiều ngày Chủ Nhật sẽ đem chị về lại nhà, nhân tiện các chị dẫn Brian đi sắm áo quần, giày… ở một oulet gần đó trước khi đi học xa. Cám ơn các con.

“Lâu lắm rồi mình mới ăn lại món mì quảng ngon như vậy. Cám ơn M. Châu lắm”. “Uả, em nghĩ là chị thế nào cũng phải nấu mì quảng cho anh chứ, anh Đài là người Quảng mà!”. “Đúng vậy, mình thì rất thích, nhưng bà xả mình lại là người Nam, nên không thể nào nấu được món này”. “Anh Đài giỏi ghê, anh làm thơ thật là nhiều!”. “Ờ, nhất là mấy năm sau này, sáng sớm sau khi tập thể thao, sau khi coi xong chương trình TV về tôn giáo là mình ngồi vào bàn làm thơ ngay, làm thơ cả ngày cũng không thấy chán”. “Hèn chi mà anh sức khỏe, tinh thần anh vững mạnh ghê”. “Phải, từ ngày tìm được chân lý cuộc sống trong tín ngưởng, mình cảm thấy trong lòng mình nhẹ nhàng hẳn ra”. “ Không chừng anh vào đạo Mormon là để có thêm nhiều vợ?. “Mình đâu dám, chừng này không cũng đủ khổ rồi”. Vừa đi dạo quanh hồ vừa nói chuyện với anh trong chiều tối, tôi có cảm giác anh Đài sống rất thật với mình và cuộc sống của anh thật bình dị.

Ngày Thứ Bảy, 04 tháng 8,07

 Anh Hoàng, Thầy Cự có khỏe không anh? Vâng, vậy thì quá vui. Không có gì quý hơn cho bằng sự hiện diện của Thầy chiều hôm nay. Như vậy chúng tôi sẽ gặp Thầy và anh Hoàng khoảng 4 giờ rưởi nhé. Rồi, cám ơn anh Hoàng nhiều nghe. Bye anh Hoàng”.

“ Dạ em nghe đây, Thầy Tâm. Vâng, Thầy đến thẳng nhà hàng và xong xuôi em sẽ chở Thầy Cô về nhà bọn em. Vợ em đi xe riêng để đưa Cô về nhà sớm trước nếu Cô mệt, còn Thầy ở lại với em đến phút cuối cùng, nghe Thầy”….

“ Chánh nè, anh Nam đây. Chiều này bọn này sẽ có mặt khoảng 3 giờ. Sau khi bắt đầu chương trình, khoảng 6 giờ rưởi thì bọn mình sẽ lặng lẽ chuồn qua với đám cưới người cháu của Khang. Chắc chăn là bọn mình sẽ về trước cái mục mà mình và Thuận làm MC cho phần kỷ niệm các anh khóa 1. Nhờ Chánh/ Minh Châu giữ giùm phong bì tiền thâu nghe”. Chánh: “?$$#@&//%+&”.

Thuận hả? gì vậy? Đâu được, làm gì có bụng dạ đi uống cà phê sáng hôm nay. Năm nay anh giao trách nhiệm cho Thuận viết bài tường thuật về tối hôm nay và trưa mai đó nghe. Đâu có khó khăn gì. Năm trước Thuận viết bài rất hay, nên mới có sự yêu cầu Thuận tiếp tục viết cho năm nay nữa”. Thuận: “??%&#@//*&!!”

“anh Chánh ơi, em là Trần văn Quý đây. Em rất tiếc là chiều nay vợ chồng em không đến tham dự được với Hội vì bà nhạc mẫu của em mới qua đời ngày hôm qua; bà xả em đi qua Montreal tối hôm qua; bây giờ thì đến phiên em đang chờ chuyến bay ở phi trrường. Nói cho anh biết để anh khỏi trông chờ bọn em….”Sau khi hỏi chi tiết về bà cụ, tôi chia buồn với Quý, và nhảy phóc lên lầu ngồi vào computer loan báo tin buồn cho các ACE và viết lời phân ưu cho Hội.   

Sáng hôm nay, tôi không tập thể thao được vì tâm bất ổn, sợ tổn thương đến tâm khí. Ngoài vườn sau, anh Đài vẫn tập đều độ. Cả buổi sáng ngồi chuyện trò với anh Đài mà hồn để đâu đâu. Ăn sáng và trưa không mấy ngon miệng, chỉ cho có lệ. May là bà xả biết ý nên gimme a break. Bụng đói đến chiều ăn cho ngon là phải rồi, thêm vào nữa đở cảm thấy sình hơi. Trưa đến, nằm chờ đến 2 giờ vụt ngồi dậy, kêu nhắc anh Đài, rồi sửa soạn, uống 1 viên pepcid trước khi ra cửa đúng 2 giờ rưởi, trực chỉ nhà hàng Emerald Bay.

Đến nơi, đã thấy cô em Tôn Nữ Yến Châu (khóa 21) ngồi ở bàn ngay cửa, có cả chị Nam đứng bên cạnh đang chỉ dẫn thêm. Tôi và anh Đài bèn làm một màn ghi danh và trả tiền để “dợt” cho cô em Yến Châu quen việc. Anh Nam thì vẫn loay hoay với hệ thống âm thanh, đèn, bục, cờ xí, projector…Sau đó anh Nam đề nghị sẽ chụp hình tất cả những người bước vào để Yến Châu có thì giờ ghi danh và thâu tiền. Đó là một ý kiến rất tốt vì sau đó khi mọi người bước vào, ai cũng thoải mái tươi cười vui vẻ với ống kính trước khi móc túi trả tiền ăn. JoAnn, con gái anh chị Nam, cũng đến với chồng Michael sẳn sàng giúp đở cho cha mẹ và Hội như hàng năm; thật là dễ thương. Vợ chồng Hùng 49 và liền đó là Hồ Ngọc Ánh, MC cho chiều hôm nay,  vừa đến làm cho chúng tôi càng sảng khoái thêm. Ánh đem theo 15 chai rượu van trắng như đã hứa, và sau đó cùng với tôi sắp bản số và rượu trên mỗi bàn. Bảo Tiên đến với người đẹp Thu, đem theo15 chai rượu van đỏ, và y như dự đoán HĐThuận đến chỉ vài phút trước giờ khai mạc. Ngay cửa vào, nhiều ACE thuộc những khóa đàn anh đã thay phiên nhau chụp hình bên cạnh poster có gắng những tấm hình lịch sử của 4 anh Khóa 1 (Lê Q. Bảo, Nguyễn V. Thuận, Lê Đ. Thương và Hoàng Quỳnh) trong kỳ trình luận án Tiến Sĩ YK Quốc Gia đầu tiên của Trường ĐHYK Huế vào tháng 11 năm 1967. Sau đó Poster này được trân trọng đưa lên stage để tất cả mọi người chiêm ngưỡn khi đến phần giới thiệu khóa 1 tốt nghiệp ra trường 40 năm.

Cám ơn chị Cẩm Quỳnh, vợ của anh Cố Chủ Tịch Trần Q. Hân, tuy rất bận vì phải dự đám cưới bà con, cũng tạt ngang qua chào hỏi anh em trong BCH, thật là tình nghĩa với Hội.Vợ chồng Vĩnh Quý đem theo ba là Bửu Nghị mới đến từ VN. Tôi vui mừng chào hỏi chú vì chú là chổ thân tình với gia đình tôi từ xưa khi chú cùng học một lứa với anh đầu của tôi ở Saigon, và chú cũng là thầy dạy Lý Hóa cho các anh chị sau của tôi tại trường Quốc Học.Trong những anh chị đến sớm tôi chào đón tận cửa, tôi nhận ra anh Trần Văn Hoa đến từ San Jose ngay khi anh mới bước vào dù đã hơn 37 năm chưa hề gặp lại, vì anh vẫn “mình hạc xương mai” như xưa. Tôi nhắc lại với anh thời gian ở quân trường Đống Đa theo chương trình quân sự học đường, ai cũng chọc anh Hoa người ngắn và ốm như cây súng trường Garant. Ngoài ra, Anh và tôi còn có chung 1 base là dân Phủ Cam cho dù là tôi đóng cọc ở trường ĐK trên 20 năm. Do đó chúng tôi có nhờ anh Nguyễn Văn Thuận “nháy” cho chúng tôi một tấm để chuyển đến cho Thầy Cô BS Nguyễn Văn Vĩnh (cũng là dân Phủ Cam cùng với anh Bách Già khóa 5 và chúng tôi) ở Houston xem chơi.

Tôi hân hoan tìm cách làm “dzui lòng khách đến, dzừa lòng khách đi” sau khi nhận được “tối hậu thư” của bạn NĐM Hùng “ông làm ơn sắp xếp cho vợ chồng tui ngồi cùng bàn với vợ chồng anh chị Giám, như vậy bà xả tui mới ở lại tham dự tiệc tối nay, nếu không được thì…”. Bạn Minh Hùng thiếu tôi một chầu cà phê đấy nhé!! Vui mừng gặp lại Lê Văn Hùng 50, tôi có được vài ba câu thăm hỏi, định bụng còn dư thì giờ sẽ nói chuyện nhiều hơn, thế nhưng không ngờ, từ đó cho đến khi hết tiệc không còn dịp nói với nhau nữa. Thôi đành hẹn năm tới, nghe Hùng 50. Chị Mai Vân Anh đến với con gái thật xinh đẹp và duyên dáng. Qua những lần nói chuyện với chị trước đây về nông trại của chị ở vùng Sequoia, tôi mong có một ngày các ACE trong BCH lên thăm gia đình chị, dựng lều bên cạnh dòng suối khi mùa thu hoạch trái bưởi VN bắt đầu, cùng lúc “cho các anh chị hái ớt thỏa thích”như lời chị Vân Anh nói. Tôn Nữ San đem theo người chị cho đở lẽ đôi. Hội phải vinh danh chị San thật nhiều vì không những chị đã có mặt với Hội hầu như mỗi năm, mà chính chị là người kêu gọi anh chị em ở Montreal đóng niên liễm và giúp gởi hoặc đem qua trao tận tay. Anh Bùi Cao Đệ thoải mái hẳn ra vì chương trình văn nghệ dài hơn năm trước và anh có thêm phụ tá Võ Lâm Quang; thấy anh vẫn lo lắng không biết các tay hát cự phách của San Diego sẽ thật sự hiện diện đêm nay, tôi cứ phải trấn an anh Đệ nhiều lần, như tự trấn an với chính mình “không sao đâu, thế nào họ sẽ đến chứ??!”. Bàn những người “độc thân tại chổ” với Phan Chánh Đức, Nguyễn Đoàn, Lê Văn Phú, Đào Hữu Quồc.. ồn ào không kém. Hòa “cụt”, cùng đi với Hoàng Anh Dũng, được cho ngồi ở bàn xa nhất cùng với tôi và các niên trrưởng Bùi T. Thuần, Nguyễn Đ. Tri, Hà C. Lương, Trần V. Hoa… Nhìn thấy cảnh một số các em ra trường sau năm 75 và hành nghề tại Đà Nẳng trong thập niên 80 và 90 chạy lại bu quanh chị Hà Như Minh vui mừng chào hỏi tíu tít, tôi thấy thật ấm lòng và vui lây.

Người đến càng lúc càng đông, tiếng chào đón cười đùa rộn ràng, không khí nóng hẳn lên dù hệ thống điều hòa vặn xuống thấp nhất. Yến Châu làm việc tới tấp, có chị Nam đứng bên cạnh chào đón các hội viên, chị Tinh Châu bận rộn với công việc găm hoa cho đàn anh khóa 1. Anh Nam và Ánh thay phiên nhau nháy hình túi bụi. Lê Văn Hiệp cũng phụ một tay đi quanh các bàn chụp hình quan khách và đồng môn. Thầy Cô Bùi Duy Tâm vào cùng lúc với anh chị Trần Bá Hội/ Xuân Thu. Thầy Phùng Hữu Chí và BS Võ Văn Tùng đã có mặt, các đàn anh khóa 1 cũng đã hiện diện đông đủ. Thầy BS Tô Đình Cự được con trai, anh Hoàng, chở đến từ San Diego thật đúng giờ. Trông Thầy Cự thật khỏe mạnh, đi không cần xe lăng dù đã 95 tuổi và dù vừa được BS chuyên môn rút nước từ màng tim ra cách đây chỉ vài ngày. Thật là hân hạnh cho lần họp thường niên năm nay của YKH với sự hiện diện của Thầy Cự. Nhìn các đàn anh khóa 1 xúm xít nói chuyện với Thầy, tôi thấy Thầy vui hẳn lên. Thế là đủ để chúng tôi quyết định khai mạc chương trình đúng giờ như đã hứa dù số người hiện diện vừa quá hơn một nữa.

 **Xin quý vị đón đọc phần tường thuật họp mặt tối hôm nay qua bài viết của bạn Hồ Đăng Thuận**

Thành thật gởi lời cám ơn đến quý ACE và thân hữu đã đóng góp cho mục văn nghệ tối hôm nay: Đoàn Yến, Hà Thúc Như Hỷ, Tuyết Ánh, Xuân Thu/ Trần Bá Hợi, Quý Hương, Liên Hương, Tôn Nữ San, Lưu Quát, Lê Văn Danh, Mai Vân Anh, Bùi Cao Đệ, Lê Đình Thương, Võ Lâm Quang, Lê Khắc Lân/ Nhàn và Bảo Tiên…Chúng tôi cũng không quên nói lên sự biết ơn đối với quý anh Hà Thúc Như Hỷ, Ngô Trọng Thọ, Võ Văn Cầu, Trần Tiển Sum và đặc biệt em Tôn Nữ Yến Châu của khóa 21 đã chia xẽ những kỷ niệm và tình cảm gắn bó của mình đối với trường, đàn anh khóa 1, bạn bè và Hội YKH Hải Ngoại. Tôi cũng rất khâm phục anh Nguyễn Văn Thuận đã ưu ái trò chuyện và vổ về khuyến khích các em nhỏ thuộc các khóa 21, 23, 26, và 29 đang đeo đuổi học lại YK ở xứ người. Cách nói chuyên thân mật của anh cũng như tấm check $500.00 anh trao tặng cho Hội để trả chi phí cho những em này tối hôm nay nói lên được sự quan tâm và lòng thương mến của các đàn anh đối với các đàn em. Tôi đã chứng kiến ánh mắt long lanh đầy ngưỡn mộ và hạnh phúc của các đàn em nói trên. Tôi cũng không quên cám ơn  anh chị Lê Quốc Bảo đã khích lệ BCH khi ký tặng $500.00 đồng thời bảo trợ việc thu hình tối hôm nay. Tôi cũng ân hận là anh Võ Văn Cầu đã không có cơ hội trình bày đề tài YK về Ovarian Pregnancy cũng như anh Tô Đình Đài không ngâm được 3 bài thơ anh đã chuẩn bị để thân tặng cho các bạn đồng môn khóa 1. 

Mãn tiệc nhưng một số ACE vẫn còn đứng bên ngoài tiếp tục chuyện trò trong khi chờ anh Nam thanh toán tiền bạc với nhà hàng. Anh Nam tươi cười vì không phải lấy tiền quỷ của Hội bù đắp cho tiệc tối nay, làm tôi cũng nhẹ hẳn người lên. Anh Đệ khoái trá vì phần văn nghệ diễn ra quá tốt đẹp. Cố vấn Lê Văn Danh lên tiếng khen đồ ăn nhà hàng ngon hơn những chổ khác. Ai cũng command Hùng 49 là người ăn nói có duyên nhất trên sân khấu tối hôm nay dù bài nói quá ngắn chưa đã. Vợ chồng Lê Văn Chỉnh thấy tươi cười, thoải mái thấy rỏ, ngày họp thành công quá trời mà!! Cám ơn vợ chồng Nguyễn Đình Khôi cùng đứng chơi đến phút cuối. Anh Tô Đình Đài nằm dài một đống trông mệt hẳn ra, có lẻ vì anh chưa quen với lối sống thức khuya, hay vì lở vui với bạn bè nên anh có “dzô” vài ly rượư van chăng?! Khoảng 11 giờ 30 ai cũng tan hàng, riêng tôi cứ phải đứng chờ Thầy BD Tâm chu du giang hồ theo kiểu vua Càn Long đến 12 giờ rưởi khuya mới trở về. Trên xe về nhà, anh Đài nằm say vùi ở ghế sau, miệng lảm nhảm vô nghĩa (có thể anh đang làm thơ chăng?). Khi về đến nhà, biết là anh bị phản ứng với rượu nên tôi phải dìu anh vào và đưa anh lên tận phòng. Làm cho người thánh thiện và mực thướt như anh Đài phải say tôi quá vui và thầm nghĩ lần họp này thật thành công. Đêm chưa qua mà trời thì chưa sáng, Thầy Tâm và tôi vừa ăn (cám ơn bà xả có ý bày sẳn các món ăn trên bàn) vừa tâm sự cho đến trên 3 giờ sáng mới thôi...

righthand

Click Xem Tiếp Phần Hai.

 

 
 
Mạng nô kết tình thân ái của Hội Ái Hữu Y Khoa Huế Hải Ngoại
Copyright 2007. ykhoahuehaingoai. All rights reserved