Hội Ái Hữu Y Khoa Huế Hải Ngoại

 

LÁ THƯ LIÊN LẠC THÁNG 8, 2013

KÍNH THƯA QUƯ THẦY CÔ, QUƯ ANH CHỊ EM VÀ QUƯ THÂN HỮU

 

Tháng bảy, trời nóng kinh hồn khắp mọi nơi.  Ngay cả California, nơi mà khí hậu được cho là tốt nhất Hoa Kỳ cũng phải hứng chịu cái nắng như thiêu như đốt của mùa hè. May mắn là sau năm sáu giờ chiều, nhiệt độ xuống dưới 70 F với những cơn gió mát từ biển thổi vào. Đặc biệt độ ẩm rất thấp với bầu trời cao trong xanh.

Ấy vậy mà có nơi, nhiệt độ lại c̣n nóng hơn rất nhiều. Đó là mailbox của Hội Ái Hữu Y Khoa Huế Hải Ngoại! Hàng ngày, thư qua thư lại, bạn bè gọi nhau ơi ới. Không kể đám chúng tôi, được xem là trẻ, các anh chị lớn cũng mi mi tau tau, hẹn hẹn ḥ ḥ. Cùng lớp muốn có một buổi họp mặt riêng, bạn bè thân thiết muốn có một chỗ riêng tư để rủ rỉ tâm sự. Anh này thúc anh kia, chị nọ rủ rê chị khác. Mỗi lần mở mailbox ra là có thư mới. Góp mặt vào đó là Ban Tổ chức. Mọi người tất bật họp hành, phân chia công việc. Hễ cứ nhớ ra chuyện ǵ là điện thoại, là mail cho nhau để thông báo, để t́m cách giải quyết. Đi làm? Kệ! Pḥng mạch? Mặc! Ngày giờ tới nơi rồi, chạy cái đă! Nóng đến nung chảy cả kim loại, nóng đến cái computer cũng muốn ngưng chạy.

Tôi cũng lây cái nóng đó. Vé đă đặt mua từ mấy tháng trước. Ngày phép đă lấy từ thuở nào. Chỉ c̣n chờ tới ngày là a lê hấp, xách gói ra đi mà thôi. Vậy mà ngày nào cũng ṃ vô hộp thư điện tử, hết ghi tên xin ăn lại đến ghi danh xin hát! Quá nhiều chỗ, quá nhiều th́ giờ để gặp nhau, để chuyện tṛ bù khú dưa cải, để đùa giỡn như thuở thanh xuân. Hồi hộp, tôi chờ đợi từng ngày. Biết là tám ngày ở miền Nam California này sẽ không đủ nhưng c̣n công việc, c̣n sinh sống, đi dài ngày hơn là chuyện hoang tưởng ở cái xứ làm việc quần quật suốt tháng, suốt năm này! Chà, mơ tới ngày đi thuyền trên hồ cùng quư anh chị khóa 7 nhân kỷ niệm 50 năm ra trường mà khoái làm sao! Rồi “Bên nhau ngày vui,” rồi brunch nhà anh chị Danh Châu, anh chị Nam Khang, rồi ăn tối nhà anh chị Yến Trâm. Chương tŕnh dày đặc, đầy ắp niềm vui. Rồi tê liệt hẳn đi khi phải đổi việc mới và hăng mới đ̣i hỏi phải đi làm sớm, tôi như người hết năng lượng, trở nên cáu kỉnh khó ưa. Không được đi ư, tức chết đi được. Không đi th́ làm sao ḿnh có thể gặp được những người ḿnh muốn gặp? Không đi th́ lỡ hẹn với quư anh chị đă trở thành người thân, làm sao mà ăn nói đây? Không đi th́ sẽ phát khùng lên trong những ngày 2,3,4 tháng 8 đó mất! Ráng chạy, ráng nói ngược nói xuôi, cuối cùng, đến trưa 30/7 tôi mới biết chắc chắn là ḿnh có thể tham dự đêm hội ngộ sắp tới, dù phải rút ngắn mất nửa thời gian đă định của cuộc hành tŕnh. Kệ, gọi điện thoại cho con gái biểu nó mua một vé khác để trở về Orlando sáng sớm chủ nhật 4/8, xong tôi báo tin cho vợ tôi biết để bà mừng. Ăng na văng, chân lá chuối, bước!

Thế là tối 31/8, vợ chồng tôi đặt chân xuống Nam Cali, nơi mà mọi người đang tề tựu. Bà chị vợ đến đón hai đứa về Santa Monica rồi ngày mai mới xuống Sài G̣n Nhỏ. Nóng ḷng hết sức, sốt ruột hết sức, y hệt như một chàng trai mới lớn trước buổi ḥ hẹn lần đầu!

  

Chiều hôm sau, chúng tôi háo hức tham dự đêm nhạc “Bên nhau ngày vui” do anh chị Nam Khang tổ chức. Số lượng tuy chỉ hơn một trăm v́ địa điểm chật hẹp nhưng cũng rộn ràng niềm vui. Được gặp lại quư thầy cô, quư anh chị đă từng biết, lại được gặp nhiều anh chị và các bạn đă từng được nghe tên nhưng chưa hề biết mặt quả là một niềm vui lớn lao! Điều làm tôi vui nhất là tất cả mọi người chào hỏi, nói chuyện với nhau niềm nở, thân ái như những người thân lâu ngày gặp lại, ấm áp vô cùng! Đúng là bên nhau ngày vui! Trên sân khấu, các anh chị vui hát, hay dở không thành vấn đề, miễn là góp mặt với nhau. Dưới hội trường, vừa nghe hát vừa chuyện tṛ, thỉnh thoảng lại bật lên những tiếng kêu bất ngờ khi gặp lại người quen cũ! Ra trước hiên, vài nhóm quây quanh chuyện tṛ rôm rả. Không khí đằm thắm vô cùng, thân thiết vô cùng. Tôi như ngất ngây với tất cả những ǵ đang xảy ra quanh ḿnh. Chợt nghe tiếng gọi tên, tôi quay lại nhận ra ngay anh Phan Tiêu Thu. Anh hỏi có nhận ra anh không, tôi nói ngay và thêm: “Làm sao quên được”! Anh trách tôi sao anh email không thấy hồi âm, lúc đó mới biết là anh email cho tôi theo địa chỉ cũ, tôi lại thư cho anh theo địa chỉ diemxua đă trở thành cũ rích tự thuở nào! Anh em gh́ lấy nhau thật chặt! Rồi thoáng thấy chị Thanh Thiện, chưa kịp t́m đến chào th́ chị đă biến đâu mất! Cho đến gần cuối buổi mới được gặp chị để chào hỏi mấy câu. Chị cứ nhắc đi nhắc lại: “Phải Phước-Khánh Trang không, phải Phước-Khánh Trang không?” Chị em ở cách nhau chỉ hơn trăm dặm mà có gặp nhau được thường xuyên đâu! Mừng vô kể khi được gặp lại chị nơi đất khách quê người.

Tôi gặp và chào thầy Nguyễn Văn Vĩnh, thầy Nguyễn văn Tự, nhưng nh́n quanh không thấy thầy Lê Bá Vận. Không biết mấy chục năm rồi thầy có c̣n như xưa? Măi sau này đọc bài của thầy mới biết thầy không tham dự v́ máy bay đến trễ! Tôi cũng không biết thầy Vơ Đăng Đài có tham dự hay không v́ không gặp được thầy trong đêm này. Ai tôi cũng muốn gặp, ai tôi cũng muốn chào nhưng quá đông và c̣n lạ nên không chào hỏi được hết mọi người, qua thư này, những mong quư anh chị bỏ quá cho thằng em!

Chương tŕnh văn nghệ quả thực là phong phú. Những giọng ca của quư anh chị, dù tuổi tác đă cao nhưng vẫn ngọt ngào vô tận! Và đến phần hai mới thấy hết tài năng của dân Y Khoa Huế. Chị Thanh Túy đệm đàn cho phu quân, anh Lê Đ́nh Thương, hát nhạc của chị sáng tác; anh Phạm Đăng Thiện với sự lịch lăm của một quư ông Parisien chính hiệu tŕnh bày nhạc phẩm đầy chất thơ của ḿnh với giọng hát vô cùng truyền cảm; anh Nguyễn đăng Tri lăng tử cũng như những bài hát của anh; anh Hoàng Thế Định nh́n bề ngoài có vẻ khô khan nhưng thật ra lại vô cùng t́nh tứ với nàng Tôn nữ dưới khán pḥng đang đắm đuối nh́n anh hát lời ca tụng chị…

Thực t́nh, trong ḷng tôi vô cùng biết ơn anh chị Nam Khang đă tổ chức đêm nhạc này để mọi người có cơ hội gặp gỡ nhau nhiều hơn, có  dịp gần gũi nhau hơn để những thời khắc của tuổi xế chiều trở nên có ư nghĩa hơn, đầm ấm hơn.

  

Sáng hôm sau, vợ chồng tôi đến nhà anh chị Tinh Châu khá trễ v́ lái xe loanh quanh, lên xuống exit không biết mấy bận v́ chưa quen đường xá Cali. Quư thầy cô và quư anh chị đă đến rất đông, vừa thưởng thức những món ăn Huế gốc cũng như nồi bánh canh đặc biệt của chị Hoàng Anh vừa chuyện tṛ. Tôi đến chào thầy Vận, thầy à một tiếng: “Phước đây há!” Ngắm thầy, thấy chẳng khác xưa tuy có chậm chạp hơn nhiều v́ tuổi tác và bệnh tật. Dù sao th́ tôi cũng rất mừng v́ được gặp lại thầy, bù cho năm trước tại Florida, rất thất vọng v́ thầy không tham dự được. H́nh ảnh Thầy với chiếc chemisette, cái mũ mousson kẹp nách khi vào lớp với tờ báo trên tay không khi nào tôi quên được. Một h́nh ảnh khác không thể phai mờ trong kư ức tôi là những lúc thầy đến sân Cercle sportif những năm sau 1975 với cây vợt tennis nhét trong chiếc bao cát cùng với giọng nói kéo dài rất đặc biệt của thầy sau một cú banh: “Ń ń, trái nớ bon nghe, không phải mauvais mô nghe.” Kính cảm ơn thầy với những lá thư, với những góp ư, với sự hiện diện của thầy trong Hội Ngộ 2013 này.

Căn nhà lớn của anh chị Danh, Tinh Châu như chật lại với số lượng người đông đảo tham dự, như nhỏ lại với t́nh cảm rất mực bao la. Phụ một tay dọn dẹp với anh chị sau khi tiệc tàn mà vui, vui thật vui.

Đêm Hội Ngộ chính thức rồi cũng tới. Đông thật đông, vui thật vui. Gặp lại anh chị Vơ văn Hạnh/Thiên Kim chia sẻ chút t́nh cảm gia đ́nh, chúng tôi là anh em họ. Gặp các em khóa sau Vĩnh Quư lanh lợi, Nguyễn Thanh hiền ḥa, Bùi Minh Lượng thông minh sắc sảo, Đinh công Cư chững chạc, Lê Hạnh Tiết c̣n bở ngỡ, Vơ Lâm Quang xông xáo, và bất ngờ nhất là khi có một em gái hỏi tôi "anh có phải là anh Phước chồng chị Khánh Trang không?". Tôi không nhận ra em v́ thực ra không nh́n kỹ chứ chị em Lệ Thanh, Lăm Thúy là bạn của các em tôi, tôi biết các em từ hồi c̣n ở Việt Nam. Vậy là Lăm Thúy đ̣i tôi dẫn em đến gặp Khánh Trang để chị em nói chuyện. Vui biết mấy thiên lư tha hương ngộ cố tri!

 

Mở đầu bằng bản hợp ca do anh Hoàng Thế Định viết riêng cho Đại Hội, “T́nh Bạn” được viết thật hay và đúng với tâm trạng, t́nh cảm của mọi người nên được nhiệt liệt tán thưởng. Tôi hân hạnh được hát chung với quư anh chị, cảm thấy có chút nghèn nghẹn trong cổ họng khi hát đến câu: “Anh xa lạ xứ người, tôi ngậm cay tù đày, đời bi thương biết mấy”…Ôi quê hương ngh́n trùng xa cách, biết bao giờ trở lại chốn yêu thương!

Điều lư thú là keynote speaker năm nay lại là một anh “trẻ” thay cho những “người già” ở những kỳ Đại Hội trước. Anh Nguyễn Ngọc Thạch, giáo sư Y Khoa lại đi nói chuyện phong thủy, mà là phong thủy Cố Đô Huế nữa chứ, mới là lạ. Lạ mà không lạ v́ nghe đâu anh Thạch nghiên cứu đủ thứ, mà thứ nào cũng hay, quả là đa tài!

Điểm nổi bật nhất cho đại hội năm nay có lẽ là sự chuẩn bị chu đáo. Đúng giờ. Các bài diễn văn được giới hạn không quá dài. Ban tổ chức đầu tư nhiều cho văn nghệ.  Đó là một điểm son ai cũng nhận thấy rơ. Văn nghệ, như cái đích chính của tất cả các buổi gặp gỡ, mỗi khóa được ban tổ chức cho phép tŕnh bày một tiết mục năm hay sáu phút. Khóa 14 năm nay rủ rê được nhiều người, hai khuôn mặt mới là Trần Hữu Phúc từ Arizona, và Nguyễn Văn Quang từ San Jose sau 30 năm không gặp. Tất cả kéo nhau lên đồng ca “Tiếng hát với cung đàn,” bài hát được anh em ở Florida giúp đỡ về mặt kỷ thuật và tập dợt mất mấy tháng trời. Tiếng vỗ tay vang dội cả hội trường, thật là xôm tụ! Nh́n lại mấy tấm h́nh chụp, thấy khóa này có một cái nhụy rất “nổi,“ đó là chị Thanh Trúc, nữ nhân duy nhất của khóa đứng giữa!

Như vài năm trước tại CA, anh Trần Đức Lợi vẫn luôn luôn đi kèm theo cây đàn clarinet độc tấu, tuần sau anh sẽ nhận giải thưởng Việt Báo tại Orange county này. Thật tài hoa quá!

Tới màn khiêu vũ th́ nhị vị vũ công trẻ con nhiều tuổi Nam Khang chuẩn bị đâu sẵn, thay h́nh đổi dạng liên tục, làm một màn lé mắt người xem, quả không hổ danh là một trong những tay chèo vững chăi của con thuyền Y Khoa Huế Hải ngoại. Và đương nhiên, thầy cô Tự là cặp nhảy luôn có mặt trên piste. Bravo Thầy cô, bravo anh chị Nam Khang, chịu chơi quá cỡ thợ mộc!

Nh́n qua bên kia bàn, anh Văn Quảng với mái tóc bồng bềnh trắng bạc như Quan Công, anh Trần Tiển Ngạc trẻ như sinh viên, anh Trần Nhơn hiền hoà, và nhiều anh chị khác từ khắp nơi trên thế giới hội tụ. Người nào cũng tươi tắn, rạng rỡ nụ cười trên môi. Ước ǵ tôi có thể nhớ hết tên từng người!

Cũng rất là thiếu sót nếu không nhắc đến nhóm thân hữu Đồng Khánh mà đại hội nào quư chị cũng có mặt. Quư chị đă đem một làn hơi tươi mát thổi vào tâm hồn của các môn đệ Hippocrate chúng tôi vốn đă khô khan lại ngày càng cằn cỗi theo những căn bệnh trầm kha. Các tiết mục văn nghệ của quư chị luôn là những tiết mục độc đáo đầy ắp tiếng cười.

Năm nay cũng là năm mà các anh chị Khóa 7 kỷ niệm 40 năm ngày ra trường, các anh chị tề tựu trên sân khấu, tươi vui và trẻ trung, tưởng chừng như chỉ mới hôm nào đây thôi. Trong những khuôn mặt trên, có những người đă từ lâu tôi không gặp. Ngoài chị Thanh Thiện, c̣n có anh Tôn Thất Đào là anh của bạn tôi –Tôn Thất Tập – đă từ lâu không gặp, dễ thường cũng suưt soát bốn chục năm trường.

Cũng nhân dịp này, anh Lữ Đức Kỳ gởi tặng Thầy Vận một bộ Tự điển Hán Việt. Lẽ ra th́ anh Kỳ sẽ trực tiếp trao tặng thầy bộ Tự điển này nhưng đến phút chót, anh không tham dự được nên đành nhờ anh Trưởng Ban Tổ chức Lại Đức Thuần kính tặng Thầy. Thầy vui và cảm động vô cùng.

 

Rồi hát, rồi ca, hết cây nhà lá vườn lại đến phiên ca sĩ chuyên nghiệp. Những cô ca sĩ tươi mát này đă làm cho hội trường rộn ră hơn, những bài hát nhanh vui đă làm cho sàn nhảy náo động, ai cũng tươi cười, ai cũng hân hoan thấy rơ. Những bàn khác th́ đầy ắp tiếng thăm hỏi, những cái bắt tay, những cái ôm gh́, “Chao ôi, lâu quá tau không gặp mi,” anh chị em, thầy cô cứ chuyện tṛ đến măi tận khuya.

Tiệc tan gần nửa đêm mà vẫn chưa ai muốn về. Lẩn quẩn loanh quanh, nh́n người này một tí, nh́n người khác một tí, chào anh, chào chị, chào bạn….và rồi hẹn nhau đến sáng mai tại nhà anh chị Nam Khang với sự phụ trợ của anh chị Vĩnh Chánh.

Sáng hôm sau, tôi ê ẩm cả người, nằm ĺ dậy không muốn nổi, cũng tại v́ cưa đôi chai Johnnny Walker đại tổ chảng với thằng cháu cho đến gần sáng. Chả là vợ chồng nó mở tiệc mừng kỷ niệm ngày cưới của chúng nó mà cậu d́ lại đi Đại Hội, nó bèn chờ tới khuya cậu về lôi cậu ra đối ẩm với nó! Vậy là bỏ lỡ cơ hội được ăn món ngon nhà Anh chị Nam  Khang.

Tới chiều, ngất ngư con tàu đi, tôi đến tham dự ngày Hậu Đại Hội sau khi tắm một trận giải say. Vậy chứ cuối phần một, nghe gọi cũng ráng ḅ lên than thở: “Đêm đông, ta lê bước chân phong trần tha phương, có ai thấu t́nh cô lữ đêm đông không nhà”, vừa hát vừa cười với bà chị dâu, phu nhân Vơ văn Hạnh, đang nhảy bên dưới nên sau khi hát xong, đi xuống bị anh Danh la: “Ông hát bài nớ mà răng lại cười!” bèn nhăn răng cười trừ chứ biết nói sao bây giờ! Rồi giật ḿnh tính sổ, thấy các anh chị của ḿnh hát ḥ ác chiến quá trời, cái thân tệ mạt của ḿnh đi múa búa trước cửa Lỗ Ban lại c̣n không nghiêm chỉnh. Coi ḱa, anh Đoàn Yến, anh Hà Thúc Như Hỷ, anh Bùi Cao Đệ, hát ra hát, cỡ tôi chẳng bén mảy lông, thiệt là mắc cỡ! Vậy mà tới gần cuối buổi, các anh c̣n kéo lên hát thêm một bài. Tôi chọn hát bài Dạ khúc của Nguyễn Mỹ Ca, ư muốn nói rằng thiên hạ có Sérénade, Serenata th́ ḿnh cũng có Dạ Khúc chứ nào có kém chi. Trước khi hát, các anh c̣n biểu ra bưng nồi nước đi đổ làm Lăm Thúy la làng: “Anh Phước, không phải anh gần hát rồi hay răng mà c̣n đi bưng dọn?” Chỉ tiếc là khi hát, anh nhạc công đệm đàn quá nhanh làm tôi theo muốn hụt hơi cho dù dưới khán pḥng, anh chị Như Hỷ hết ḷng khích lệ, và sau này tôi mới biết là Lăm Thúy cũng chờ nghe như Thầy Vận viết.

  

Trong Đêm Hậu Đại Hội này, mọi người c̣n được thưởng thức tài nghệ của đôi uyên ương Danh-Tinh Châu song ca hết sẩy. Từ năm ngoái, khi bắt gặp h́nh ảnh chị đắm đuối nh́n anh lúc anh hát trên sân khấu, tôi đă t́m cách ghi lại. Năm nay cũng vậy, nhưng đến lúc này th́ từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác, tôi sững sờ nh́n anh chị âu yếm nhau trên sân khấu. Hát nhạc Lê Uyên Phương, vậy mới ghê chứ!

Đặc biệt năm nay, hậu đại hội tại hội trường Văn Lang có sự góp mặt của Minh Ngọc, một nghệ sĩ từ thân hữu YK14, North Dakota qua tham dự. Cô diễn xuất độc đáo với màn nhạc kịch làm nhiều người cảm động.

Và khó thể nào quên anh Lê văn Hùng với tấm poster độc đáo tặng cây vợt tài hoa nhất xứ Y Khoa Lê Đ́nh Thương, chỉ chị Thanh Túy mới vui cùng anh Thương món quà độc đáo đó.

Tiệc rồi cũng tan, món ngon cũng được thưởng thức hết mức, âm nhạc nghe ra cũng khá đầy đủ, vậy là Shalom, là “Gặp nhau đây rồi chia tay, là lúc thú vui này vang lên khắp nơi.” Hát th́ hát chia tay mà vẫn cứ hát lui hát tới ba lần bốn lượt khiến quư thầy cô, quư anh chị em cứ dung dằng bước đi không dứt!  Tôi vậy mà c̣n may mắn hơn nhiều anh chị khác, đă ghi danh rồi nhưng rốt cuộc chẳng có lấy được một ngày vui. Chuyến đi này dự đinh là sẽ gặp anh chị Dũng, Băng Thanh để thăm hỏi, gặp anh Lữ Đức Kỳ để thọ giáo cách t́m chim (!) nhưng quư anh chị không tham dự được.

Sáng chủ nhật ngày 4 tháng 8, ban tổ chức muốn bà con hít thở không khí trong lành nên một buổi picnic được tổ chức tại Mile Square Park. Chỉ có đêm đại hội tổ chức tại nhà hàng cần đóng góp, tất cả những buổi gặp mặt c̣n lại đều do ban tổ chức đài thọ. Bà con đến tham dự “được ăn, được nói, được gói mang về” khỏi phải trả tiền. Hầu như tất cả các thầy cô và anh chị em phương xa đều có mặt. Thời tiết tuyệt diệu ưu đăi và mọi người đều thoải mái đến ăn uống, tṛ chuyện râm ran từ 11 giờ sáng đến 2 giờ trưa. Hôm nay là ngày cuối cùng chính thức của 4 ngày đại hội nên ai cũng tranh thủ hỏi thăm nhau. Chao ôi, biết bao nhiêu là vui buồn được nghe, muốn kể. Chuyện ngày xưa, chuyện năm tháng bồi hồi! Một số anh chị ở xa phải ra phi trường về cho kịp thứ hai đi làm. Một số xé lẻ đi thăm cố nhân. Đa số đều để dành sức tối nay lên nhà anh Đoàn Yến họp mặt.

Đêm chủ nhật tại nhà anh Đoàn Yến là một cảm hứng lâng lâng khó tả cho tất cả mọi người. Glendale, một thành phố cổ kính nằm dưới thung lũng Los Angeles. County này bao gồm hơn 50 thành phố với gần 10 triệu dân, khí hậu mát mẻ 85/65 độ F. Không bao giờ ẩm ướt, không ô nhiễm. Gió mát lạnh buổi chiều bên ban tiếp tân mặc áo dài tím là một ấn tượng đầu tiên khi ghé thăm.

 

Như ly rượu ngon hừng hực cuối cùng để trọn vẹn niềm vui. Như những cánh pháo hoa rực rỡ nổ tung trong lồng ngực. Phải nói ngoài thức ăn ngon, rất Huế, như cơm hến, và hàng chục món khác được bày biện công phu, trang nhă.  Sân khấu dành cho buổi văn nghệ vừa vặn, không lớn quá nhưng thật đầy quyến rũ. Với một nhóm nhân lực dồi dào như vợ chồng anh Hoàng Thế Định, cô em La Thanh Thảo/Kim đến từ miền đông, cùng các anh chị khác từ Orange county. Ít ai biết sân khấu đă phải mất hai ngày chuẩn bị. Ngoài âm thanh hay, ánh sáng đẹp tuyệt, lại có thêm những pha phun khói sương, mờ mờ hư ảo đi theo từng bản nhạc. Hầu như tất cả các Thầy Cô đều có mặt, nhiều anh chị từ Y Khoa Sài g̣n cũng đến chung vui. Anh Bùi Cao Đệ, Bảo Tiên lần lượt làm MC giới thiệu tất cả các giọng ca, tất cả các nhạc phẩm của một thời vang bóng. Giữa buổi tiệc, thầy Lê Bá Vận được quư nữ Lăm Thuư đưa đến, lửng thửng bước vào, môi nở nụ cười như đóa hoa ngày nguyên đán. “Tui già rồi nhưng chỗ mô anh em họp mặt tui cũng tới.” Thật quư hóa và dễ thương cho người Thầy nhân hậu.  Bên cạnh đấy, mấy anh học tṛ lại bám đuôi thầy Nguyển Văn Tự để xin coi chữ kư, tử vi. Ai ngờ thầy Tự lại có biệt tài nghiên cứu về phong thủy, đoán chuyện tương lai! Trông thầy trẻ măng như ngày nào c̣n ở giảng đường YKH.  C̣n nhớ kỷ niệm nhắc đến chu kỳ phụ nữ, khi lượng progesterol và estrogel đă xuống hết, “các tế bào nội mạc tử cung cũng rụng ra như những chiếc lá mùa thu.” Thầy từng duyên dáng giảng bài thật dễ thương như thế!

  Photo

Đại hội năm nay quả là một kỳ công, bởi sự hợp tác nhịp nhàng của ban tổ chức với thời khóa biểu bận rộn cho bốn ngày gặp gỡ. Trong đó nỗ lực của người tổ chức và tham dự viên đều không là nhỏ bé. Giữa buổi họp mặt, anh Hà Thúc Như Hỷ đă xuất thần với cây violon độc tấu, cùng với giọng ca truyền cảm, ấm cúng c̣n hơn Sĩ Phú ngày xưa.

Hầu như các anh chị trong ban chấp hành đều có mặt, dù cách Orange County, nơi tổ chức đại hội khoảng một giờ lái xe, tất cả đều hân hoan leo lên xe van của anh Đệ đi chung. Phần cho đỡ mệt, phần v́ anh Đệ lái xe an toàn bởi không bao giờ uống một chút rượu.

 

Trước Đại Hội, một cánh chim Y Khoa Huế cũng cất tiếng kêu t́m về tổ ấm. Bạn Dũng từ Texas gặp Nguyễn Thanh Hương khóa 15 và đă hỏi thăm Thanh Hương về sinh hoạt của Hội. Bạn ngỏ ư muốn sinh hoạt cùng quư thầy cô và quư anh chị em. Thanh Hương đă chuyển email của bạn cho Ban Liên Lạc nhưng cho đến giờ, Ban Liên Lạc mới hồi âm. Thiếu sót này là do mọi người quá bận rộn cho Đại Hội và sau Đại Hội th́ người chịu trách nhiệm liên lạc với bạn Dũng là tôi th́ lại đi cày suốt mấy tuần lễ nay. Xin nhận thiếu sót này với Hội cũng như xin lỗi bạn Dũng v́ đă chậm trễ trong việc trả lời. Mong rằng bạn sẽ vui ḷng và cùng tham gia sinh hoạt với Hội. Bạn Lê Minh Dũng học Y Khoa Huế 1997 – 2003 tức Khóa 37, chuyên khoa Mắt. Định cư tại Hoa Kỳ từ 2008, hiện đă học xong 58 credits, tháng 9 này sẽ thi HESI để học Nursing. Bạn vẫn c̣n độc thân nhưng cũng đă có một bóng h́nh Huế trong tim. Hiện ở với Ba mẹ tại Arlington Texas và hai em trai, một là bác sĩ và một là kỹ sư. Email của bạn là lmdung0408@yahoo.com .Kính nhờ moderator thêm địa chỉ điện thư của bạn Dũng để bạn cùng tham gia sinh hoạt với Hội.

Ngay những ngày gần Đại Hội, một số tin buồn bay tới. Thân mẫu chị Phúc Hậu, cũng là Nhạc mẫu của anh Nguyễn văn Long Khóa 13, Thân phụ anh Nguyễn Đoàn Khóa 10, Nhạc mẫu bạn Đinh Công Cư Khóa 23 lần lượt từ trần khiến Ban Chấp Hành vừa lo công việc Đại Hội phải vừa thông báo và sắp xếp đi thăm, phúng điếu. Buồn v́ mất mác người thân, ấy vậy mà anh Đoàn và bạn Cư cũng ráng có mặt trong ngày Đại hội. Mới biết t́nh anh em cũng quan trọng và cần thiết đến dường nào!

Kính thưa quư Thầy Cô, quư anh chị và các bạn,

Không cần phải mô tả chi tiết Đại Hội Hội Y Khoa Huế Hải ngoại vừa qua, không cần phải nói là nó thành công hết sức mỹ măn, trong Lá Thư Liên Lạc này, tôi chỉ diễn đạt đôi chút cảm xúc về những ngày tươi đẹp vừa qua. Những lá thư sau Đại Hội, những bài viết đậm đà t́nh cảm liên tục mấy tuần qua đă nói lên những điều cần nói. Quả thật, không c̣n phải trông đợi ǵ hơn, không cần phải mơ ước ǵ hơn, vài ngày vui vừa qua là năng lượng khổng lồ giúp thầy tṛ, anh chị em chúng ta vượt lên trên tất cả những trở lực của cuộc đời. Xin được cảm ơn Ban Tổ Chức Đại Hội đă ngày đêm chuẩn bị chu đáo mọi công việc. Xin kính cảm ơn quư Thầy Cô đă không ngại tuổi già sức yếu, bệnh tật liên miên để về vui cùng tṛ cũ. Xin cảm ơn quư chị Nữ Hộ Sinh xưa, một thời gắn bó với thầy tṛ chúng tôi trong học hành và trong công việc nay lại cùng gắn bó với chúng tôi trong những ngày vui này. Xin được cảm ơn quư thân hữu Đồng Khánh và các đấng phu quân đă làm cho ngày hội trở nên tươi trẻ hẳn lại. Xin cảm ơn quư thân hữu khác đă bỏ th́ giờ quư báu đến chia sẻ cùng chúng tôi những giây phút hạnh phúc tuyệt vời vừa qua. Xin kính cảm ơn quư anh chị em đă chẳng quản ngại đường sá xa xôi, tạm bỏ sau lưng những khó khăn của cuộc sống tụ hội về Nam Cali đầy ắp t́nh thân cùng nhau làm sống lại những ngày vui cũ. Và cuối cùng, xin cảm ơn lần nữa mạch sống dâng trào!

Mai sau dù có bao giờ......cũng không quên được những ngày vui này!

 

Nguyễn thế Phước

Ban Liên Lạc YKHHN

 

Trở về trang nhà YKHHN