Hội Ái Hữu Y Khoa Huế Hải Ngoại

Lá thư liên lạc tháng 8/2012

Kính thưa quư thầy cô, quư anh chị và các bạn,

Cho đến khi ngồi gơ những ḍng chữ này, dư vị ngọt ngào của những ngày Đại Hội vẫn làm rộn lên trong ḷng tôi một cảm giác lâng lâng khó tả! Bao nhiêu phiền muộn, ưu tư của chuỗi ngày tha hương bỗng tan biến đâu mất, bù vào đó là niềm vui tái ngộ với thầy cô, anh chị em, bè bạn, bù vào đó là những tiếng cười rộn ră, gịn tan, những câu nói đùa dí dỏm nếu không tận mắt nh́n thấy th́ không thể ngờ được rằng chúng được thốt ra từ những mái đầu đă bạc phơ! Biết bao nhiêu t́nh cảm mến thương được đổi trao, gởi gắm, biết bao nhiêu tâm tư dồn nén bấy lâu được thổ lộ khiến không khí lúc nào cũng náo nhiệt mà ấm cúng thân t́nh!

Nhớ lại mấy tháng trước, nghe anh Châu Lam Sơn thông báo Orlando sẽ là nơi tổ chức Đại hội, tôi bỗng lo ngang. Quanh đi quẩn lại, Orlando cũng chỉ có mấy cặp, lấy người đâu ra mà chạy lo công việc đây! Anh chị Vinh-Như Liên th́ rửa tay gác kiếm, bỏ mặc chốn giang hồ náo nhiệt lui về miền thôn dă vui thú điền viên, ngày ngày dốc tâm tu tập. Anh chị Sơn-Trúc th́ đủ chuyện phải lo toan, từ việc chuyên môn, chuyện làm ăn sinh sống cho đến chuyện vun bồi chốn Thiền môn lo chuyện đời sau. Cặp Đức-Thư th́ vừa công vụ, vừa con cái, thỉnh thoảng lại đi công tác xa, th́ giờ rảnh rỗi cũng chỉ đủ để kéo tôi đi uống một ly café Starbucks, tán dóc một hồi. Vẫn biết c̣n có anh Lê Kim Lộc, anh Trần đ́nh Phước nhưng từ lâu nay, hai anh mai danh ẩn tích, khó bề liên lạc. Anh Bùi Xuân Định th́ ở tận Gainesville. Thêm chú đàn em Ngô Quốc Hùng, tuy thường gặp nhau ở Bệnh viện nhưng lúc nào cũng ca sáu câu em bận việc quá…nên cũng đành làm lơ! Chỉ c̣n anh Hoàng thế Định ở Tampa, cách Orlando 2 tiếng đồng hồ lái xe, lại là dân văn nghệ, chắc có thể kiệu anh lên góp với đàn em một tay. Rối thiệt!

Rồi họp hành, phân công. Vừa ôm cái điện thoại nóng bỏng lỗ tai vừa… tức! Ai đời ḿnh th́ họp téléconférence, mấy vị khác vừa họp lại vừa được… nhậu, mà cái menu th́ thấy hấp dẫn quá trời. Thèm ăn th́ ít mà thèm uống vài ly nói chuyện cà khịa th́ nhiều! Ban Tổ chức h́nh thành, Đồng Trưởng Ban Đồng Sĩ Nam cùng Bộ Tổng Tham mưu điều khiển từ xa, Đồng Trưởng Ban Sở tại Châu Lam Sơn có Phước cận tôi làm… tà lọt. Rồi nhờ chị Như Liên lo phần Khách sạn, Phước cận tôi lo chuyện du ngoạn vui chơi, bày thêm vụ đưa rước nên kèm thêm trách nhiệm thuê xe, đưa đón. May nhờ anh Hoàng thế Định đứng ra hứng vụ văn nghệ nên áp lực cũng đỡ đi rất nhiều.

Rồi chạy ngược chạy xuôi, đi t́m Hội trường cho thuê để làm Đại hội, đi t́m Nhà hàng rộng khả dĩ có thể chứa đủ mọi người, t́m chỗ thuê xe… Cũng may, mỗi tuần tôi chỉ làm có 3 ngày nên những ngày khác th́ nhong nhong ngựa già chạy khắp chốn. Xong chuyện Nhà hàng th́ lại lo chuyện thuê xe. Tính tôi làm ǵ cũng tà tà, kiếm cơm cũng tà tà, ăn chơi cũng tà tà nên làm ǵ cũng chờ tới phút chót mới… nhảy. Vậy là mấy Sếp lo, hỏi dồn hỏi dập. Hỏi chừng nào cũng thấy chưa xong v́ tôi biết rằng chỉ cần năm phút là xong chứ mấy!

Vậy rồi thời giờ thấm thoắt thoi đưa, ngày D cũng… tà tà tới. In danh sách quư thầy cô và anh chị tham dự, in danh sách đưa đón, đọc lại và chuẩn bị và rồi… gặp mặt! Quư thầy cô, quư anh chị, đă biết hay chưa biết, quen hay sẽ quen, nghe tên hay chưa nghe tên… tới mấy ngày này sẽ là người quen cũ cả! Ha ha, thiên lư tha hương ngộ cố tri, chuyến này vui phải biết!

Và quả như vậy.

Thầy Vĩnh, vị thầy tôi không hân hạnh được theo học nhưng rất thân thiết đối với tôi v́ lẽ tôi được sinh ra dưới mái ấm của Nhà Hộ sinh An Châu, nơi mà thầy bảo trợ và pḥng mạch của thầy ngay bên cạnh. Tên tuổi thầy trở nên quen thuộc với tôi v́ mỗi lần chui qua Bót C̣ Gia Hội để rong chơi (nhà tôi lúc đó ở ngay sau lưng Bót C̣), tôi luôn luôn dừng chân trước Nhà Hộ Sinh và pḥng Mạch của Thầy để ngửi cái mùi ngai ngái của các siêu nước sắc cho đàn bà đẻ bên trong! Lần đầu tiên được gặp thầy, tôi thầm cảm mến phong thái hiền từ và cách nói năng từ tốn, chậm răi của thầy. Cô th́ vui vẻ, dễ gần. Chuyện văn với cô cũng rất vui.

Thầy Tự th́ vẫn như xưa, vẫn chải chuốt và lịch sự. Thầy vui và dễ gần, nhắc lại chuyện xưa khi thầy gởi thư cho vợ chồng tôi lúc đó đang làm việc ở Bệnh viện Phan Rang để gởi gắm người bạn – mà sau này cũng là bạn thân của vợ chồng tôi – trong kỳ sinh nở. Cô th́ vẫn rất tươi, cười nói luôn miệng và thoải mái vô cùng. Thầy cô cũng là đôi nhảy đẹp và nhảy nhiều nhất trong đêm Đại Hội. Hai vị trông vẫn tươi tắn và trẻ trung như dạo nào. Chỉ có điều dạo này thầy có vẻ ít nói hơn trước mà thôi!

Thầy cô Tôn Thất Chiểu – Bùi Bội Tiên, hai người mà tôi được gặp nhiều lần trước đây cũng rất thoải mái và tươi tắn trong kỳ họp mặt này. Thầy lịch duyệt nhưng vẫn rất vui và dí dỏm trong chuyện tṛ. Cô th́ rất tươi tắn, dịu dàng, đúng phong cách phụ nữ Huế xưa. Tiếc là hôm Tiền Hội ngộ, tôi không được nghe thầy kể chuyện v́ lúc đó bận chạy vào chạy ra phục vụ!

Đặc biệt, kỳ này có sự hiện diện của Thầy Cô Candela. Tôi không được biết nhiều về ông, chỉ biết rằng ông có phụ trách giảng huấn ở Trường Đại Học Y Khoa Huế một thời gian. Ông bà có vẻ cảm động và rất vui khi được tham dự Đại Hội kỳ này. Không tiếp xúc với ông bà nhưng tôi nghĩ ông bà cũng rất dễ mến và dễ gần.

Người đàn anh đầu tiên tôi được gặp là anh Lê Đ́nh Thương khi đi đón anh chị tại phi trường. Qua chuyện tṛ trên đường đi, tôi mới biết chị là ái nữ của Ông Đốc Quyến, người thầy thuốc nổi tiếng mà tôi là khách hàng thường xuyên của ông từ thuở mới lọt ḷng mẹ! Thêm nữa, tôi lại là học tṛ của ông ngoại chị hồi đang c̣n học Trường Quốc Gia Âm Nhạc và Kịch Nghệ Huế. Vậy là chưa thân cũng thành thân, chuyện tṛ như pháo nổ.

Rồi anh Nguyễn văn Thuận, keynote speaker của Đại hội. Nh́n anh coi bộ nghiêm nghị, ai mà ngờ được anh là tác giả của những lá thư dí dỏm trên diễn đàn. Biết anh vừa qua cơn bạo bệnh, vậy mà anh chị vẫn cố gắng đi phó hội, đủ biết anh gắn bó với anh em đến dường nào! Thoải mái, như anh đă từng phát biểu trong bài nói chuyện: lúc c̣n có nhau, ráng nương nhau, cho nhau dầu chỉ là nửa nụ cười, anh ḥa ḿnh vào không khí vui tươi của Đại hội.

Một bất ngờ là trong kỳ này có sự hiện diện của anh chị Tạ Tích vừa ở Việt Nam qua. Anh chị nhanh chóng ḥa vào niềm vui chung của anh chị em YKH, lại c̣n chu đáo đem tặng một số anh chị em quyển sách do anh viết và ấn hành.

Tôi cũng muốn nhắc đến người trẻ nhất Đại hội kỳ này, đó là anh Hoàng thế Định. Anh trẻ đến không ngờ - mà thật ra cả hai ôn mụ đều trẻ! Tóc c̣n đen, người c̣n rất lanh lẹ, làm việc th́ tận t́nh và chu đáo, đă vậy c̣n tài hoa! Anh lo lắng cho phần văn nghệ Đại Hội hết sức nhiệt t́nh. Tampa cách Orlando hai tiếng đồng hồ lái xe, vậy mà anh chạy lên chạy xuống nhiều lần, lại c̣n e-mail đốc thúc mọi người, chuyển nhạc, chuyển mp3 để tập… Lại thêm chị, yểm trợ anh hết ḷng và cô con gái có giọng hát quá hay, cả gia đ́nh nghệ sĩ này đă đóng góp phần lớn cho sự thành công của phần văn nghệ.

Anh Bùi Xuân Định từ Gainesville cũng về với anh chị em, không nói nhiều nhưng t́nh cảm tràn đầy. Tiếc là anh em ít có dịp để tâm t́nh với nhau nhiều hơn. Nhưng không sao, anh em ḿnh nói ít hiểu nhiều, chỉ cần cảm thông nhau qua từng ánh mắt là đủ rồi, phải không thưa anh?

Anh Lê Kim Lộc th́ lặng lẽ, ít nói nhưng sự quan tâm của anh đến mọi người không phải là ít. Rất kiệm lời, anh chỉ nhỏ nhẹ bảo tôi: Ḿnh gặp nhau trước đây ở Gainesville rồi, nhưng như vậy cũng đủ biết là anh thương tưởng tới đàn em. Cũng cần phải nhắc lại là nhờ anh mới có sự hiện diện của Thầy Cô Candela  trong Đại hội kỳ này. Cảm ơn anh, anh Lộc!

Rồi anh chị Vơ văn Cầu nữa. Anh coi bộ ít nói nhưng quan sát rất kỹ. Lần đầu tiên biết anh nhưng tên anh th́ tôi đă nghe lâu lắm rồi. Anh là người tài giỏi và thành công. Được hân hạnh đưa rước anh chị mấy bận, không biết cái miệng hay nói bậy của tôi có làm anh phật ḷng không, nếu có ǵ sơ xuất, anh Cầu bỏ qua cho em với nghe.

C̣n có một người, không thể không nhắc đến, đó là chị Tạ quang Hát. Chị vui vẻ, nhiệt t́nh, thân thiện với tất cả mọi người và… nhất là nấu ăn ngon. Chị Hát ơi, nồi bánh canh của chị sáng thứ sáu ngon tuyệt. Tiếc là cái bụng em nhỏ quá, không ăn nỗi tô thứ… ba!

Và cặp này nữa, anh chị Danh-Tinh Châu. Tôi biết tên chị Tinh Châu v́ hồi xưa, lúc c̣n học Tiểu học tôi thường đi ngang pḥng Mạch của chị và cái tên Nữ Bác sĩ Tinh Châu như được khắc trong trí óc tôi. Ai dè, mười mấy năm sau, tôi lại có hân hạnh được làm đồng môn với chị! Có chuyện hay về anh chị nhưng để dành lại đó, xin xem hồi sau sẽ rơ!

Một tài danh nữa cần phải nhắc tới, một quư ông chính hiệu, một parisien diện mạo điển trai. Đó là anh Phạm Đăng Thiện. Khuôn mặt hồng hào, nụ cười luôn nở trên môi, lại thêm giọng hát truyền cảm khiến anh trở thành một ngôi sao trong buổi văn nghệ. Hay thật, ở tận trời Âu xa xôi, anh là người ghi danh tham dự Đại hội sớm nhất, điều đó cho thấy t́nh đồng môn được anh trân trọng biết bao!

Một cặp đôi nữa trẻ đến không ngờ, đó là anh chị Bùi Cao Đệ. Chị th́ luôn nh́n anh mỉm cười, c̣n anh th́ xông xáo, lo chu toàn nhiệm vụ của một MC. Mà rồi, khi lên hát, tôi mới thấy anh quả t́nh trẻ, rất trẻ! Tiếc là không c̣n gặp được bào đệ của anh, anh Bùi Cao Đẳng, nhân vật mà từ hồi ở Chợ Cống tôi đă nghe danh và rất ngưỡng mộ ba bi cũng như năm mươi hai lá của anh. Nguyện cầu cho hương linh anh an nghỉ chốn vô sinh.

Rồi một cặp nữa, anh chị Văn Quảng-Tuyết Nga. Thật khó mà nh́n ra anh Văn Quảng với bộ râu bạc nhưng chị Tuyết Nga th́ tôi nhận ra ngay. Chị không thay đổi là mấy cho dù đă là “Mệ nội”! Chắc chị có t́nh cờ ăn được Thiên niên tuyết liên tử mọc trên núi cao của xứ tuyết lạnh quanh năm kia, nhất là khi nghe chị hát!

Nhắc tới mọi người mà bỏ sót ông Đương kim Chủ Tịch Hội lịch lăm, hùng biện th́ quả là một thiếu sót lớn lao. Đôi uyên ương Tiên Thái-Mỹ Hoa quả xứng danh là một đôi trai tài gái sắc. Ông chủ tịch đă lèo lái con thuyền YKH Hải ngoại trong suốt hai năm trời với nhiều việc làm đáng ghi nhớ về t́nh đồng môn trong chuyến họp mặt lần này đă chuẩn bị chuyển giao “quyền lực” cho một tài danh khác. Anh đă không quên một ai, đă chỉ huy giàn nhạc YKH trỗi lên những cung điệu vừa trầm hùng lại vừa lắng đọng t́nh cảm. Nghe nói năm trước anh chị được bầu là đôi nhảy tài hoa nhất của YKH tại Gia Nă Đại, tiếc rằng năm nay v́ lo chạy quanh, tôi đă không được xem anh chị nhảy đầm! Mong là sẽ có dịp thưởng thức!

Một tài hoa khác, không thể không nhắc tới, đó là thi sĩ Ngọc Lang của Đất Ngũ Phụng Tề Phi! Anh Lang cùng con gái phó hội tại Orlando, là tác giả của đôi câu đối “Florida chan ḥa nắng ấm, Y Khoa Huế gội tắm t́nh thâm” được dùng làm chủ đề cho Đại hội năm nay. Anh Lang ơi, cho em đổi lại một chữ trong đôi câu đối của anh nghe. Em thích dùng chữ thân hơn chữ thâm để tránh điệp vận mà cũng diễn tả được t́nh thân ái của anh chị em nhà ḿnh. H́ h́, chọc giận ông anh để ông nhớ ḿnh nhiều hơn!

Ngoài ra, có một nhân vật quan trọng mà nếu không nhắc tới th́ coi chừng “tọa họa nợ” ngay tức khắc. Đó là ông quản gia giữ tay ḥm ch́a khóa của Hội. Úy trời ơi, trong điện thoại nghe giọng khàn khàn coi bộ dữ dằn, rứa mà khi gặp mặt th́ té ra đây là một chàng thư sinh trói gà không chặt! Hèn ǵ có một cô coi bộ cũng ốm yếu mà giữ rịt được ông này! Chị Khang ơi, phải vậy không? Ông Đồng Trưởng Ban tổ chức này quán xuyến đủ mọi thứ, lo từ việc đi Cruise cho đến các phương tiện chuyên chở, lo nơi ăn chỗ ngủ cho đến các món ăn chơi. Quả t́nh, mấy ông đàn anh của tôi ông nào cũng tài hoa rất mực! Biết khi nào mới theo kịp quư ông!

Một cặp khác là anh chị Phạm Đ́nh Vinh-Như Liên. Chúng tôi biết được anh chị là nhờ nhà tôi làm việc chung với Tú, con gái anh chị. Không biết hai cô cháu có cảm t́nh với nhau ra sao mà Tú về kể chuyện lại với ba mẹ để rồi chúng tôi gặp nhau, nhận anh em chị em, tâm t́nh với nhau và thân nhau như ruột thịt. Thỉnh thoảng chúng tôi xuống nhà anh chị chơi, luận việc đời việc đạo, cũng vui vui trong cuộc đời tha hương! Chuyến này, chị Như Liên giúp đỡ rất nhiều trong việc đi t́m khách sạn cho quư thầy cô và các anh chị em về lưu trú. Là em nhỏ, tôi thích cách sống của anh chị.

Cùng lớp với anh Vinh là anh Lê văn Chỉnh. Không được nói chuyện nhiều với anh nhưng thấy anh coi rất hiền ḥa và ít nói. Trái lại, chị Như Mỹ vợ anh lại rất vui vẻ và hoạt bát. Nói chuyện với chị thật thích và thoải mái. Trong đêm Đại hội, chị bị bắt cóc lên làm MC và chị đă xuất sắc hoàn thành công việc của ḿnh. Tiếc là đêm sau đó, tại nhà anh chị Lưu Quát-Quỳnh Trang, thân hữu lâu năm của YKH hải ngoại, tôi v́ công tác phải đến trễ, không kịp thấy quư chị ĐK73 quậy!

Một cặp xứng đôi khác đến từ xứ Tuyết, đó là anh chị Hoàng Ngọc Vinh. Quả thật như anh Vĩnh Chánh đă mô tả, cứ nh́n thấy một quư ông bụng bự đi cạnh một bà đầm là có thể nh́n ra ngay anh chị. Anh vui vẻ, chuyện một cách hiền hậu (quái lạ, ông nào đi với vợ cũng hiền hậu cả, hay thật!) Chị lại rất tươi, tươi như Bà Đầm x̣e vậy! Chị lại cũng hăng hái góp tay cùng quư chị Khang, Minh Châu ngồi ở Bàn Tiếp Tân để đón khách nữa chứ! Cám ơn chị.

Bạn thân của anh chị là anh chị Vĩnh Chánh-Minh Châu. H́nh như hai cặp vừa có một chuyến du hí với nhau trước khi qua Orlando phó hội. Anh Chánh th́ khỏi nói, ai cũng phải ngả mũ thán phục cái ông mũ đỏ học trường Tây mà viết văn Việt Nam như lưu thủy hành vân! Kỳ thật, anh học tiếng Việt từ khi nào vậy ḱa? À, có lẽ là từ khi mới ra đời, anh học tiếng mẹ ru từ lúc nằm nôi để rồi thoát ngh́n năm thành tiếng ḷng… Vĩnh Chánh, phải không Mệ Chánh tài hoa của YKH Hải ngoại?

Một vị đàn anh ở ngay Orlando mà tôi chưa được tiếp xúc, đó là anh Trần đ́nh Phước. Dù đă nghe tiếng anh khá lâu nhưng anh em chưa có dịp gặp nhau, rồi kỳ Đại hội này, tôi nhủ ḷng là sẽ t́m gặp anh để nhận anh em, vậy mà lu bu công việc, tôi chỉ kịp nh́n thấy anh trên sân khấu lúc lên chụp ảnh, rồi thôi! Em xin lỗi anh Phước, chắc là em sẽ t́m một dịp nào đó để gặp chào anh, anh vui ḷng chứ?

Một nhân vật khác mà ai cũng biết, đó là anh Vũ văn Trọng. Tôi đă có dịp gặp anh trước đây khi anh đi dự hội nghị tại Orlando này năm trước. Anh là người hoạt động hăng say nhất hội trên mạng lưới YKH hải ngoại. Không ngày nào là không có thư của anh. Không gởi vài pps nhạc th́ cũng có một số thông tin, nói chung là đủ mọi phương diện, mọi lănh vực. Anh đọc và miệt mài forward cho anh chị em chúng ta. Bravo anh Trọng.

Một đôi tài sắc nữa là anh chị Đặng Hùng-Tôn Nữ San. Chà, chị San này hát cũng hay mà nhảy đầm coi cũng dữ! Nói chừng đó thôi chứ nhiệm kỳ tới chị làm Bà Chủ Tịch Hội, làm mất ḷng chị, chị “đ́” cho sói trán. Phải to cao mạnh mẽ cỡ anh Hùng mới có thể chống chọi nỗi chứ đàn em yếu đuối không dám quậy đàn chị. Mai mốt mà có đi Gia Nă Đại chơi, chắc tôi phải t́m cách tới nhà chị kiếm rượu uống mới được!

Rồi một nhân vật khác quen thuộc, đó là tay kèn clarinette Trần đức Lợi, người mà có thời đă phải cùng chúng tôi cay đắng đứng trên bục diễn văn nghệ sau năm 1975! Tiếc là hồi chúng tôi c̣n ở Seattle th́ không biết và không liên lạc được với anh, chờ đến khi qua định cư xứ nóng rồi mới nhận được meo thăm hỏi. Đúng là không có duyên. Dù sao th́ hôm nay gặp nhau, nhận ra nhau cũng đă là quá đủ, anh Lợi ha!

Một người quen nữa là anh chị Lê Huy Định-Thúy Hồng. Chị Thúy Hồng th́ nhanh tay nhanh miệng, không hổ danh là MC chỉ định cho Đêm Đại hội. Anh Định th́ tôi thấy chỉ tủm tỉm cười nh́n vợ ḿnh tả xung hữu đột! Năm ngoái gặp anh chị ở Dallas, cùng nhau có một bữa ăn khuya với vợ chồng Tôn Thất Chương, năm nay gặp lại trở thành người quen cũ! Tôi bận bịu nhiều việc, tiếc là không có th́ giờ để tiếp chuyện với anh. Thôi th́ hẹn nhau dịp khác vậy!

Một vị khác mà tôi cần phải cảm ơn. Đó là anh Trần văn Quư. Thấy tôi đau chân, anh Quư đă sốt sắng đến hỏi tôi và vui ḷng gánh công việc cho tôi sáng chủ nhật để đưa anh chị Tạ Tích quy Houston! Đúng là chỉ có t́nh cảm thân thương mới làm như vậy. Em cảm ơn anh Quư thật nhiều. Hy vọng có lúc nào đó anh em ḿnh lại gặp nhau, cả hai đứa đều rảnh rỗi để cùng nhau uống chén rượu cay tán chuyện trên trời dưới đất!

Rồi ông anh họ Vơ văn Hạnh của tôi, nhờ Đại hội này mới gặp lại nhau sau mấy chục năm trời bặt tin. Cũng hay, chị Thiên Kim và vợ tôi nhanh chóng thân nhau, đến khi anh chị về lại Philadelphia, vợ tôi c̣n nhắc hoài tới chị. Anh Hạnh lại t́m thông tin việc làm gởi về cho tôi, nhắc nhở và khuyến tấn tôi cố gắng nơi xứ lạ quê người. Quả là t́nh huyết thống khó có thể lạt phai!

Một anh Bảo Tiên tôi c̣n nhớ măi khi mới bắt liên lạc với Hội đă vội vàng viết thư thăm hỏi. Đáng lẽ không nói ǵ thêm nhưng có một chi tiết nhỏ mà không nhỏ cần được nói thêm. Đó là khi anh lên sân khấu hát bài Tuyết trắng, anh đă thố lộ: “ Tiên chưa đi lính ngày nào nhưng đă chọn bài hát Tuyết Trắng như muốn vinh danh chị Tinh Châu cũng như tất cả quư thầy cô và anh chị em đă đóng góp giúp đỡ quỹ Thương phế binh VNCH đang c̣n kẹt lại tại quê nhà. Đây là một trong những sinh hoạt đầy ḷng nhân ái cũng như thể hiện sự biết ơn đến những người đă hy sinh cho  hạnh phúc chúng ta đang có ngày hôm nay.”

Một anh Quang hiền lành đi bên vợ chưa cưới mà chỉ cười cười, ít nói ít năng.

Một anh Ḥa lừ lừ y như ngày xưa cũ. Một anh Thuận chu đáo với công việc khó ai b́.

Cặp anh chị Sơn- Trúc th́ khỏi cần phải đề cập tới v́ quá nổi bật.

Một anh Nguyễn thanh Đức hiền lành ít nói bên cạnh cô em Thanh Hương ngây thơ, dễ thương.

Một Châu Minh Đức vừa giỏi vừa lanh ít ai b́ kịp.

Một Hồng Loan dù găy xương bàn chân chưa lành cũng cùng cô em Hồng Vân xông xáo khắp nơi.

Một Phước cận ngang tàng, ăn to nói lớn, hay nói năng bậy bạ nhưng tận tâm trong công việc (Cho tự khen ḿnh một chút, đỡ tủi!)

Một Khánh Trang âm thầm quán xuyến những việc cần làm.

Một Ngô quốc Hùng tuổi trẻ tài cao lấy lại bằng nhanh như chớp…

Tính ra, 8 vị khóa 14, ba đứa khóa 15, hai em khóa 16 và một em khóa 26 thuộc hàng ngũ hậu sanh, khỏi cần phải đưa ra tô vẽ!

Điểm đôi ḍng về mọi người như là một cách để ghi nhớ trong tâm, giờ xin trở lại mấy ngày hội hè vui như Tết.

Ngày mồng 2/8, các anh Quang, Tiên, Thuận Ḥa đến sớm, về nhà anh Sơn chị Trúc hợp cùng cặp Hạnh-Thiên Kim thi đua… ngủ! Phước cận đi đón anh chị Lê Đ́nh Thương-Thanh Túy từ phi trường, ghé ngang qua nhà rước vợ rồi cùng về nhà Sơn Trúc. Kiếm chút đỉnh bỏ bụng xong, tôi kéo anh Thuận, anh Quang và anh Hạnh đi nhận xe. Lúc này th́ Châu Minh Đức đang ra phi trường đón thầy cô Tự và anh chị Hoàng Ngọc Vinh. Sau đó, anh Hạnh và anh Quang về lại nhà c̣n anh Thuận và tôi đi thẳng ra phi trường đón Thầy cô Vĩnh, anh chị Thuận, anh chị Tạ Tích. Trên đường đi, chúng tôi nhận được tin anh Phan Tiên Thái báo là chuyến bay của anh đến trễ. Đón thầy cô và quư anh chị về khách sạn xong, tôi hội ư với anh Thuận để anh Thuận về nhà nghỉ ngơi, c̣n tôi sẽ lập tức quay xe lại đón anh chị Danh-Tinh Châu, anh Chị Vơ văn Cầu, anh chị Thái-Mỹ Hoa, anh chị Nam-Khang, anh chị Vĩnh Chánh, hai em Hồng Loan-Hồng Vân. Anh chị Vĩnh Chánh đi nhận xe và chúng tôi chia nhau đưa quư anh chị về khách sạn. Về đến khách san, chờ quư anh chị nhận pḥng, tắm rửa rồi tôi và anh Nguyễn Thanh Đức lúc này lên yểm trợ, cùng anh Chánh đưa mọi người về nhà anh chị Sơn-Trúc nhập tiệc. Trên đường đi, điện thoại gọi liên tục v́ lúc này đă gần 8g tối; mọi người đang chờ.

Sau đôi lời của gia chủ, của ông Đồng Trưởng ban Tổ chức, Tiệc Tiền Hội ngộ bắt đầu. Không khí thật vui vẻ, sống động và tràn đầy t́nh thân ái. Những câu chuyện dí dỏm của Thầy Chiểu hay của BS Phạm Cơ, một thân hữu, ḥa cùng tiếng hát cây nhà lá vườn của quư anh chị em cũng như quư thân hữu được tán thưởng nhiệt liệt. Tôi đang cùng các anh Tiên, Thuận, Ḥa, Quang cụng ly ở bàn trong th́ bỗng nghe giọng anh Bùi Cao Đệ gọi cả hai vợ chồng ra hát. Úy trời ơi, có chuẩn bị ǵ đâu, biết hát cái ǵ bây giờ! Chạy vào nhà trong gọi vợ, thấy Khánh Trang đang bưng tô ḿ ra bàn chuẩn bị ăn, phải biểu vợ bỏ đó rồi ra sân khấu lộ thiên. Thôi th́ bổn cũ soạn lại, hai vợ chồng tŕnh bày lại liên khúc dân ca Đèn cù-Qua cầu gió bay-Quả cau nho nhỏ mà hồi xưa cùng diễn với nhau từ lúc chưa là bồ bịch cho đến khi thành vợ thành chồng, Khánh Trang mang bầu hơn năm tháng , cái bụng lúp lúp mà vẫn c̣n diễn! May quá, vừa hát vừa đỡ đ̣n cho vợ, tiết mục cũng không đến nỗi bị chê! Nhiều danh tài lên sân khấu quá, từ anh Phạm Đăng Thiện ở Paris kinh thành hoa lệ xa xôi cho đến anh Hoàng Thế Định dân sở tại nơi Tampa có băi biển cát trắng như bông, từ cặp đôi ăn ư Lưu Quát-Quỳnh Trang cho đến vợ chồng nhạc sĩ trai tài gái sắc Châu Đ́nh An-Lệ Hằng, từ giọng ca mạnh mẽ của chị Tôn Nữ San nơi xứ tuyết cho đến tiếng hát của chị Thúy Hồng-dâu YKH ở chốn sa mạc Texas nóng kinh hồn… Vui hơn Tết, thân t́nh như nhịp sống của cả Đại gia đ́nh. Ngay cả Thầy Candela, gần cuối buổi cũng muốn ngỏ đôi lời chung vui trong đêm Hội ngộ tuyệt vời này. Gần sáu năm trời xa xứ, chưa khi nào tôi được hưởng cái không khí tuyệt vời như vậy.

Cũng cần phải nhắc lại rằng, bà chủ cũa bữa tiệc đă mất ăn mất ngủ biết bao ngày, lo mua lo sắm, lo chuẩn bị bếp núc, nhờ người giúp đỡ, kể cả hai vợ chồng ông anh Châu Hoài, kẻ xếp dọn, người đứng bếp cả cô em qua chơi với chị… tất cả đều tất bật suốt mấy ngày! Quả là dễ có mấy tay, chị Thanh Trúc đă bạo gan và tài giỏi nữa khi dám mở nhà hàng Suối nguồn tươi trẻ (Cái tên nhà hàng ni là do Đạo sĩ Kim Cang Hồ đăng Thuận đặt đây mà!) phục vụ lữ khách gần xa suốt cả mấy ngày Đại hội. Hoan hô chị Thanh Trúc. Chị làm cho anh Châu Lam Sơn nhà ta cười sung sướng và măn nguyện, lỗ mũi nở to đùng và đỏ au lên rồi đó!

Vui quá là vui nhưng rồi tiệc cũng phải tàn, mọi người tập trung chụp h́nh lưu niệm rồi giải tán để ngày mai c̣n tiếp tục chương tŕnh. Lưu luyến nhưng không bịn rịn v́ mọi người biết rằng sẽ c̣n gặp nhau mấy buổi tiệc nữa cơ mà!

Sáng hôm sau, đám tài xế chúng tôi đến khách sạn rước quư thầy cô và quư anh chị về nhà hàng Suối nguồn tươi trẻ dùng điểm tâm trước khi chia nhóm đi du ngoạn. Chúng tôi được tăng cường thêm một tài xế nữa, đó là anh Nguyễn thanh Đức #14 từ Georgia lái xe về dự hội. Anh hiền lành, ít nói nhưng rất nhiệt t́nh. Bất ngờ, buổi điểm tâm được tăng cường bởi nồi bánh canh to đùng của chị Tạ quang Hát nấu và đem đến. Nóng hổi vừa thổi vừa ăn, tôi làm liền một lúc hai tô bự chảng! Thiệt ra th́ không phải tại ham ăn, chẳng qua là do bánh canh nấu ngon quá, không nỡ không ăn thêm mà thôi, h́ h́.

Rồi anh Sơn và Châu Minh Đức hướng dẫn một số quư thầy cô và anh chị đi thăm Tu viện Cát Trắng, một ngôi chùa nên thơ ở thành phố Mims ở phía Đông Orlando, một số khác th́ đă lên đường hướng về Tampa thăm nhà anh chị Hoàng thế Định để nh́n cây vả cho đỡ nhớ quê hương. Tôi về nhà làm nốt một số việc trước khi trở lại nhà anh chị Sơn Trúc chở lồng đèn và hoa lên trang trí nhà hàng. Trời mưa lớn, ướt như chuột lột rồi để khô tự nhiên, tôi phụ các em ở nhà hàng treo lồng đèn trang trí và sửa lại các b́nh hoa để chưng các bàn tiệc. Xong xuôi, ngắm lại thấy giống tiệc cưới quá trời! Ái cha, cho tôi cưới vợ tôi lần nữa đi! Vợ tôi cũng đă đến, khệ nệ khiêng các món quà xổ số cùng rượu chát vào nhà hàng. Kiểm lại th́ bộ complet mà nàng mang theo cho tôi thay lại là bộ màu beige của nhạc gia tôi. Vậy là phải ba chân bốn cẳng chạy về nhà thay bộ màu đen như anh Hoàng thế Định đă yêu cầu. Trời ơi, gần tới giờ khai mạc rồi mà mưa c̣n lớn, chơi ǵ ác vậy hở ông Trời!

Quay lại nhà hàng trong bộ complet bảnh chọe tuy mặt mày vẫn c̣n hốc hác, tôi nh́n quanh sửa cái này một chút, xê dịch cái kia một chút trong khi quư thầy cô và quư anh chị cũng đang lần lượt đến. Tiếng cười đùa, tiếng chuyện tṛ rộn ră khiến không khí nhà hàng ngày càng ấm cúng lên.

Ấn tượng đầu tiên là ông Chủ tịch lịch lăm, hùng biện. Anh nói đủ mọi chuyện nhưng không dài, chu đáo trong cả phần ghi nhận công lao của mọi người, nhắc nhở mối dây t́nh đồng môn bền chặt.

Ấn tượng thứ hai là anh Nguyễn văn Thuận với bài nói chuyện đầy ư nghĩa. Chỉ tiếc là do sức khỏe không cho phép, anh đă không thể nói hết những ǵ cần nói.

Ấn tượng thứ ba là đôi nhảy già: Thầy cô Nguyễn văn Tự. Hai ông bà d́u nhau từng bước chân  hầu như suốt buổi dạ vũ. Hồi xưa thầy cô d́u nhau đi trên phố vắng, suốt mấy chục năm trời giờ vẫn c̣n d́u nhau, đưa nhau vào mộng mơ!

Ấn tượng thứ tư là đàn anh đàn chị Danh-Tinh Châu. Trong khi anh Danh thả hồn theo tiếng hát trên bục diễn th́ dưới bàn tiệc, chị Tinh Châu thả hồn… theo anh! Nh́n khuôn mặt chị chăm chú quay phim anh Danh hát, thấy ẩn chứa cả một Khối t́nh! Anh Danh ơi, anh là số một đó nghe. Và chị Tinh Châu ơi, em xin cám ơn chị với những lời nhắn nhủ thật thân t́nh. Em sẽ ghi nhớ.

Ấn tượng thứ năm là Đoàn Vũ Hoàng Gia Nhật Bản của Nhóm Đồng Khánh 73. Cảm ơn quư chị đă chịu khó phục trang, chịu khó ép ḿnh để múa trên cái sân khấu nhỏ bé đêm Đại hội này. Quư chị đă đem tới cho Đại hội một rừng hương sắc ngạt ngào.  Arigato, arigato!

Ấn tượng thứ sáu là cô bạn Thanh Hương và… mụ vợ già của tôi. Hai nàng lần lượt bị ông anh họ Vơ văn Hạnh của tôi lôi ra sàn nhảy. Cả hai luống cuống, đi tới đi lui muốn va vô tất cả mọi người. Ngồi ngoài ngắm hai nàng nhảy mà cười muốn… đứt ruột!

Ấn tượng thứ bảy là anh chị Nam-Khang. Công nhận hai ông bà làm việc miệt mài trong tất cả mọi chuyện cho Đại hội, cho đến sau đêm Đại hội vẫn c̣n ngồi lại nhà hàng rất trễ. Không cám ơn anh Nam nhưng xin cám ơn chị Khang thật nhiều. Tôi chẳng làm ǵ mà cả hai vợ chồng c̣n được thưởng một tấm plaque, vậy th́ anh chị Nam Khang phải có một tấm lớn gấp năm lần tấm của vợ chồng tôi mới phải!

Ấn tượng thứ tám là quà của anh Vĩnh Chánh trao kín, nói là của chị Tôn nữ San gởi cho. Anh Chánh ơi, em vẫn c̣n để đó, chưa thử. Mà coi bộ em hết thời rồi, chắc có cũng như không mà thôi!

Ấn tượng thứ chin là chai Martell Cordon Bleu của bàn số 14. Mấy ngày chạy lui chạy tới làm tài xế đâu dám uống… nhiều, hehe…, tối đó cũng ráng thử ít ly (không được y lít v́ chai rượu chỉ có 750cc mà thôi) chứ của chùa ai thấy mà… không thèm!

Thôi, chừng đó đủ rồi, giữ chín nút lỡ có chơi bài cào kiếm chút đỉnh cũng đỡ!

Sáng hôm sau, tôi lên nhà hàng gỡ đèn lồng, mang hoa về rồi chất ghế lên xe chuyển qua nhà anh chị Lưu Quát-Quỳnh Trang chuẩn bị cho đêm tiệc tái ngộ. Theo chương tŕnh th́ tôi sẽ dẫn môt đoàn đi Daytona Beach nhưng cuối cùng chỉ có anh chị Danh-Tinh Châu ghi tên nên chuyến đi bị hủy bỏ. Thay vào đó, anh chị sẽ đi chơi với anh Bùi xuân Định. Đoàn thứ hai đi thăm Kennedi Space Center do anh Sơn dẫn đầu lên đường khá trễ, sau khi dùng điểm tâm tại nhà anh chị Sơn Trúc. Vậy là thằng tôi sau khi chuyển ghế đến nhà chị Quỳnh Trang, được về nhà nghỉ dưỡng sức, đồng thời dưỡng cái cẳng què bị sưng do chạy quá nhiều. Trưa đó, nhà tôi làm gỏi cuốn mời anh Đức, Thanh Hương cùng hai cô em có chút chất rau tươi sau hai đêm đại tiệc, giữ bụng cho đại tiệc tái ngộ buổi tối tại nhà anh chị Lưu Quát-Quỳnh Trang.

Vậy mà đến chiều, khi đang c̣n nằm khoèo trên giường, tôi bỗng nhận được điện thoại của Châu minh Đức báo là thầy cô Tự cần xe gấp để kịp dự Gala của Hội Y Nha Dược VAMA. Anh Sơn vẫn đang c̣n ở KSC, Đức th́ lại ở Cát Trắng, vậy là tôi phải tức tốc đến khách sạn. Trong lúc chờ Thầy cô Tự th́ anh chị Phan Tiên Thái-Mỹ Hoa về, v́ vậy tôi chờ để đưa anh chị cùng đi. Xui một điều là khi đi lại bị kẹt xe do tai nạn ǵ đó, v́ vậy tôi phải t́m tiểu lộ mà đi. Gần đến nơi lại quẹo sớm, lọt vào Prime outlet, loay hoay một hồi, phải nhờ Google trợ giúp mới đưa được thầy cô và anh chị Thái-Hoa đến nơi. Trễ quá rồi nhưng biết làm sao! May là chuyến về nhờ có anh Trọng đưa giúp quư vị về, cũng đỡ! Tôi quay lui về đến nhà anh chị Quát-Trang th́ cũng đă gần 9h30 tối. Đói bụng, tôi lủi ra sau ăn chút đỉnh, không kịp nh́n mấy chị ĐK73 hong khô mấy cái quần nylon sau khi té xuống Cầu Bông! Ha ha, dân Đồng Khánh không biết đi mô cho xa, không té xuống cầu Trường Tiền mà lại vô tận Đakao làm chi để té xuống Cầu Bông, thiệt t́nh! Rồi thoáng thoáng nghe Khánh Trang hát Nụ tầm xuân, tự hỏi không biết nàng đang trách ai v́ sao không hỏi nàng những ngày nàng c̣n không! Chắc có lúc nào đó tôi phải tra khảo cho ra chuyện mới được!

Hơi ấm bụng, tôi vào trong th́ văn nghệ cũng gần văn, tuy vậy tôi cũng ráng ca tặng anh Hoàng thế Định mấy bản ca Huế. Ca xong Hành Vân, nghe thoáng có anh nhắc Lưu Thủy, Kim Tiền, tôi cũng ráng làm thêm ít bản rồi mới chịu trả micro để dẹp tiệm. Về tới nhà th́ cũng đă quá nửa đêm v́ c̣n phải ghé chùa chuẩn bị Lễ truy niệm 49 ngày cho một anh Huynh Trưởng Gia đ́nh Phật tử. May mà hồi tối, anh Trần văn Quư gặp tôi và nhận lời giúp tôi sáng sớm chủ nhật đưa anh chị Tạ Tích ra phi trường. Đồng thời, anh Nguyễn Ngọc Lang cũng điện thoại báo cho tôi biết là không cần phải đón anh và cháu về khách sạn để lấy shuttle đi cruise. Thật, buồn ngủ gặp chiếu manh, tôi mừng hết lớn. Sáng chủ nhật tôi đến chùa sớm, sau đó liên lạc với các anh Thuận, Hạnh, Quang để hẹn giờ đi trả xe. Vừa canh giờ làm lễ, vừa canh giờ trả xe, may sao mọi việc đều trót lọt, êm xuôi. Xong việc, về đến nhà cũng đă 4g chiều, tôi vội vàng vào bếp chuẩn bị cơm nước v́ Trang phải đi làm.

Thứ hai, ba và tư tôi phải đi làm, chuẩn bị thứ năm bay đi Seattle có việc, cuối cùng v́ chân đau quá, tôi đành phải cancel chuyến đi Seattle. V́ vậy, sáng thứ năm lại được gặp anh chị Vĩnh Chánh-Minh Châu, đi ăn sáng cùng anh chị và hai chị em Hồng Loan-Hồng Vân. Đi ăn phở xong, tất cả lại chạy về nhà anh Sơn, lúc này chị Trúc đă đưa vợ chồng anh chị Thương-Thanh Túy về nhà. Thế là anh chị em lại gặp nhau. Lại chuyện tṛ không dứt, rồi chị Thanh Túy đệm đàn cho tôi hát cho tới khi đến giờ th́ anh Chánh đưa anh chị Thương-Túy cùng ra phi trường trở về cố quận. Tôi về nhà, gọi cho anh Nam hỏi thăm, được biết quư thầy cô, anh chị đều ổn cả nên yên tâm nghỉ ngơi đôi chút.

Mệt nhưng không ngủ được, tôi bâng khuâng nhớ lại những ngày vui vừa qua.

Kính thưa quư thầy cô, quư anh chị và các bạn,

Thầy Lê bá Vận do bệnh tật không đi dự hội được, có gởi cho Hội mấy chữ. Chúng em xin cám ơn thầy nhưng quả t́nh không nhất thiết phải hữu tửu, hữu nhục mới đa huynh đệ. Mấy ngày vui vừa qua, ăn uống có bao nhiêu nhưng huynh đệ vẫn nhiều, vẫn thân t́nh với nhau, cho dù mới gặp nhau lần đầu hay đă biết nhau từ trước.

Cũng rất tiếc là thầy Nguyễn Bửu do phải đi California nên cũng vắng mặt dù đă nhận lời từ trước.

Rất cám ơn anh Nguyễn văn Bách dù không tham dự nhưng cũng đă gởi quà yểm trợ Đại hội.

Rất vui mừng v́ chị Hoàng Anh, dù anh Hát vắng bóng nhưng chị vẫn ḥa ḿnh với Đại gia đ́nh Y Khoa Huế Hải ngoại. Cũng rất cám ơn các nàng dâu Khang, Minh Châu, Mộng Thúy, Thúy Hồng, Như Mỹ đă góp phần ḿnh cho sự thành công của Đại hội.

Xin cám ơn anh chị Lưu Quát-Quỳnh Trang đă tổ chức Bữa tiệc Tái ngộ để anh chị em có thêm cơ hội gặp gỡ, tâm t́nh.

Xin cám ơn anh chị nhạc sĩ Châu Đ́nh An đă vui ḷng góp sức cho Đêm văn nghệ cũng như đưa nhiều anh chị em hồi tưởng lại những ngày gian lao.

Xin cám ơn quư anh chị Thân hữu, Gia đ́nh của YKH, quư Đại diện của Hội Đồng hương Huế Orlando đă bỏ chút th́ giờ quư báu tham dự Đại hội.

Xin cám ơn nhạc sĩ Vơ Minh và cộng sự đă tận t́nh với công việc, giúp các buổi văn nghệ trở nên hay hơn, chuyên nghiệp hơn.

Xin cám ơn nhà hàng Hạ Long đă nhiệt t́nh lo cho Đại hội, từ việc trang hoàng, nấu ăn cho đến phục vụ, giúp cho Đêm Đại hội thành công tốt đẹp.

Và cũng xin cám ơn đến tất cả quư vị đă có nhiều đóng góp, giúp đỡ cho Đại hội mà chưa được nhắc đến  quư danh.

Sau cùng, xin được kính cám ơn quư thầy cô và tất cả anh chị em chúng ta. Mong rằng những lần Đại hội tới, những lần gặp mặt tới sẽ vui hơn, thân t́nh hơn, khắng khít hơn để Đại gia đ́nh Y KHoa Huế Hải ngoại luôn luôn là ngôi nhà chung của tất cả quư thầy cô và anh chị em chúng ta.

Thư dài nhưng t́nh c̣n dài hơn gấp bội. Trân trọng.

 

Nguyễn thế Phước

Ban liên lạc/ HAHYKH Hải Ngoại

www.ykhoahuehaingoai.com

phuoc.quanglong@gmail.com

 

 

 

 

 

 

 

 

Lá Thư Liên Lạc Tháng 8 Năm 2012 / YKHHN

 

Home page

 ykhoahuehaingoai