VỀ NGUỒN
Ánh dương đỏ rực mây che
Tàng cây lá ná, vàng hoe cuối chiều
Quang cảnh ảm đạm, đìu hiu
Lưng trời, lơ lửng, cánh diều lượn bay
Chuông chùa văng vẳng đâu đây
Quyện hồn lữ khách, chân mây cuối trời
Bước chân khập khiễng chơi vơi
Dẫm lên lá úa, vừa rơi khỏi cành
Xa xa dẫy núi mờ xanh
Cơm chiều ai thổi, mái tranh khói quần?
Tâm hồn, cảm thấy lâng lâng
Hồ sen, hoa nở, trắng ngần, tỏa hương
Dìu dịu, thoang thoảng, vấn vương
Tàng cây liễu rủ, ven đường xõa buông
Ve sầu, vang vọng điệu buồn…
Từ tàng hoa phượng, cạnh chuồng heo nuôi
Bao năm xa cách ngược xuôi
Trở về quê cũ, bùi ngùi trong tim
Giây phút cảm xúc, lặng yên
Tâm hồn lắng đọng, cố tìm tuổi thơ?
Lúc nhỏ, non trẻ, dại khờ!
Sao ta chẳng thấy mộng mơ chốn này!
BS. Nguyễn ĐM. Hùng