THƯƠNG BINH ĐUI MẮT
BS. Nguyễn Đình Minh Hùng ******
Mắt đui chỉ thấy một màu
Bầu trời đen thẳm, thấm sâu cuộc đời
Số phần ăn ngủ khắp nơi
Lúc lâm chạm địch, đạn rơi trúng nhằm!
Từ ngày cặp mắt tối tăm
Chẳng ai giúp đỡ, nhiều năm sau nầy
Tự mình lo liệu xở xoay
Còn thêm cái tội, trước đây “cựu thù”?!
Nhà ở cũng bị tịch thu
Đầu đường xó chợ, một xu chẳng còn!
Đói khát, cơ thể héo mòn
Nhận bán vé số, mỏi mòn chờ mua!
Lắm khi cũng bị đuổi xua
Bán ra không được, càng thua lỗ nhiều!
Đặc biệt than phận hẩm hiu
Nhiều đêm thao thức, cơm chiều cũng không
Ngả hè, dọc phố, người đông
Thương binh thất trận, chỉ mong qua ngày
Sớm hôm lẩn quẩn quanh đây
Nhờ lòng thương xót, ra tay nghĩa hành
Dẫu biết, số trúng… mong manh
Xót người mua hộ, không đành làm ngơ
Lắm kẻ lợi dụng thời cơ…
Bắt đem nhốt tạm, đợi chờ… chuộc thân
Không tiền, án nặng thêm phần
Gán cho cái tội, kết thân nước ngoài
Cực hình... ép nhận... ra oai
Cố đày “phản động” phải lòi tiền ra
Nếu không, dầu được thứ tha
Tống giam ngục thất, điều tra tận tường?!!
Đui mắt, đâu nhẹ tay nương
Tiền trao chồng đủ, tai ương hết liền!
Mắt mù, người chẳng hóa điên
Tinh thần minh mẫn như kiềng ba chân
Đâu đem bán rẻ, ít phần lương tâm!
Thất thế hành động âm thầm
Chờ ngày… quét sạch, sen đầm tay sai
Quyết vì tổ quốc tương lai
Diệt loài quỷ đỏ, ngày mai huy hoàng
Bây giờ dân chúng lầm than
Mai nầy đất nước giàu sang phú cường.
Nguyễn ĐM Hùng