Mục Lục

 

HỀ VĂN LUNG

          BS. Phan Tiêu Thu

   Trong Kỷ Yếu của Hội Ái Hữu Y Khoa Huế ở hải ngoại đôi khi bạn bắt gặp cái tên Hề Văn Lung kư dưới các mẫu chuyện tiếu lâm. Có thể bạn không biết nhưng tôi biết ngay hắn là ai.

 

Hề Văn Lung không phải là nghệ danh của một danh hài nào đó mà là tên của một Bác Sĩ người Việt đang định cư ở Mỹ đọc ngược theo kiểu nói lái BS Hùng Văn Lê tức là Hùng 49 của Y khoa Huế. Có thể do Hùng 49 quá thần tượng Hề Văn Hường một danh hài cải lương của thập niên 60-70 của thế kỷ trước nên mới chọn cái tên Hề Văn Lung cho các bài viết về chuyện Tiếu Lâm của ḿnh.

Hùng 49 có lối nói chuyện tưng tửng, và kể chuyện tiếu lâm với nét mặt tỉnh như ruồi. Với lối nói chuyện đó, với nét mặt đó kể chuyện tiếu lâm tuyệt vời không thua kém MC Nguyễn Ngọc Ngạn là bao.

 

Với tôi, tôi thích nghe Hùng 49 kể chuyện chưởng hơn, nhất là truyện vơ hiệp của Kim Dung. Vào những năm sau 75 cả mấy đứa tụi tôi – Tôi – Hùng 49 và Khôi vô công rỗi nghề tụ tập ở căn nhà của hắn ở trên đường Phạm Hồng Thái đọc hoặc nghe hắn kể truyện kiếm hiệp. Hùng kể truyện Kim Dung rất có nghề, có lớp lang đàng hoàng, thuộc ḷng tên của các nhân vật dù rất khó nhớ, rất dài, ví dụ như “Giang dương đại đạo thái hoa dâm tặc vạn lư độc hành khoái đao Điền bá Quang” hoặc tên của các thư pháp các thế vơ cực kỳ khó nhớ như “Càn khôn nă đại di chân pháp”. Hơn thế nữa, đôi khi cao hứng hắn đọc luôn một đoạn khá dài về một t́nh huống gây cấn nào đó, có thể hắn ba lua, thêm thắt nhưng với người nghe như tôi phục lăn, và tôi sau này cũng học tập được của hắn về kỹ thuật này để kể chuyện và cũng đă làm cho không ít người tỏ ra hâm mộ.

 

Hồi mới vào đại học, h́nh như năm dự bị hay năm thứ nhất ǵ đó, hắn và mấy chiến hữu của hắn như Khoa Dũng, Hữu Phước, Cao Trí, Cảnh Hoạt và Phan Gia Cường lập ra một nhóm mang tên Đào cốc lục tiên. Đào cốc lục tiên trong Tiếu Ngạo Giang Hồ của Kim Dung là 6 anh em ruột được cha mẹ mà chính xác là được nhà văn Kim Dung đặt tên dựa theo các thành phần có trước có sau của cây khởi đầu là gốc rễ kế đến là cành, lá cuối cùng là hoa trái. Anh cả Đào Cán Tiên ( thân cây ) anh kế Đào Căn Tiến (rễ cây ) đến Đào Chi Tiên ( cành ) Đào Diệp Tiên ( lá ) Đào Hoa Tiên ( bông ) cuối cùng là Đào Thực Tiên ( trái ). Nhóm lục tiên của Hùng 49 th́ lại đặt tên theo bản tánh của mỗi người. Này nhé Nguyễn Khoa Dũng chơi đàn giỏi th́ đặt tên là Đào Nhạc Tiên. Trần Hữu Phước hào hoa th́ mang tên Đào Hoa Tiên. Cao Trí vốn tính dâm th́ gọi là Đào Trụ Tiên. Lê Cảnh Hoạt cộc tính vậy là chết tên với Đào Cộc Tiên. Phan Gia Cường người duy nhất trong nhóm mang kính cận thị vậy là Đào Cận Tiên. C̣n Hùng 49 của chúng ta là tiên ǵ đây tôi hỏi Cường, hỏi Dũng trong nhóm cũng không nhớ, Hồi qua Mỹ tôi quên hỏi hắn. Nhưng với tính cách như đă nói ở trên Hùng 49 phải là Đào Tiếu Tiên v́ hắn hay cười, nh́n hắn là thấy vui nghe hắn nói là cười ngay thôi Đào Tiếu Tiên là quá đáng.

 

Một khía cạnh khác của Hùng 49 chuyện t́nh cảm. Tôi có một trải nghiệm rằng những người mang tên Hùng tên Dũng tên Cường chẳng hạn nghe th́ rất mạnh mẽ dữ dội nhưng thực tế th́ ủy mị. Có thể đó chỉ là điều mong ước của các bậc sinh thành muốn con ḿnh luôn cứng cỏi mạnh mẽ nên mới đặt tên con như thế c̣n sự thật th́ không được như mong ước, và Hùng 49 nói riêng cũng thế. Về chuyện t́nh cảm Hùng luôn là một con người đầy cảm xúc và yếu ḷng, và đặc thù ở chuyện yêu đương chuyện trai gái th́ Hùng 49 rất dễ mềm ḷng trước những cám dỗ của phái nữ. Nói nôm na Hùng 49 rất dễ bị gái dụ. Hùng yêu rất dễ, ai hắn cũng yêu được. Thấy đẹp yêu là phải, dễ thương yêu cũng phải thôi. Nhưng đáng thương th́ có nên yêu không? Dễ tính th́ phải dè chừng, dễ mắc bẫy lắm lắm. Theo tôi ai làm cho Hùng cảm động (mà hắn th́ luôn luôn đầy ắp cảm xúc) th́ hắn sẵn sàng trao con tim của ḿnh trước khi khối óc kịp lên tiếng. Ngày trước hồi thời sinh viên các bạn c̣n nhớ không? Cái quán bán café và ăn sáng b́nh dân ở gần bưu điện có cô gái ḿnh dây tên T mà tụi ḿnh thường gọi là Angélique. Chỉ một vài lần bán chịu ly café và phần xôi thịt hơn thôi mà không đ̣i hỏi hắn phải trả tiền đă làm hắn xúc động tới tận ngày hôm nay. Một Galion, với tấm thân bồ tượng như chiếc xe ủi đất hắn cũng thương cũng nhớ có lẽ do một hiến dâng nào đó chăng. Một QH ở cuối phố Phan Châu Trinh Đà Nẵng, có cặp mắt đẹp như tài tử xi nê và nụ cười tinh nghịch đến thế làm sao hắn không chết. Rồi nào trong Ngân Hàng, chơi bi da gần café mệ Tôn... và với một người có tâm hồn như thế làm sao không chạnh ḷng trước những người đồng môn thân thiết của ḿnh sau hơn 7-8 năm cận kề bên nhau, lê bờ xuống ruộng chia ngọt xẻ bùi. Những bữa ăn quá ngon trong thời kỳ luôn đói, những lời yêu thương vỗ về khi trong ḷng đang trống vắng. Khi đang xa gia đ́nh... thế là chết thôi.

 

Tôi cũng là fan mê tiểu thuyết vơ hiệp Kim Dung nên đă có lần tôi liên tưởng đến chuyện t́nh cảm của Hùng 49 với chuyện yêu đương của Trương Vô Kỵ trong Ỷ Thiên Đồ Long Kư. Anh chàng họ Trương này suốt thời trai trẻ luôn bị dằn vặt giữa t́nh yêu, t́nh thương, t́nh hận cùng nhiều thứ t́nh cảm lung tung khác nên luôn khổ tâm và phân vân không biết chọn ai giữa tứ đại cô nương Triệu Mẫn, Chu Chỉ Nhược, Hân Ly và Tiểu Siêu. Kim dung tác giả của Ỷ Thiên Đồ Long Kư, trong một lần trả lời phỏng vấn đă nói đại ư như thế này về Trương Vô Kỵ:

 

“Bản chất của Trương Vô Kỵ là suốt đời chịu ảnh hưởng của kẻ khác, bị hoàn cảnh chi khối không cách ǵ thoát khỏi sự ràng buộc... Trong t́nh yêu Vô Kỵ trước sau dùng dằng không dứt khoát với 4 cô nương Chu Chỉ Nhược, Triệu Mẫn, Hân Ly và Tiểu Siêu. Dường như chàng yêu Triệu Mẫn hơn cả, nhưng trong đáy ḷng rốt cuộc chàng yêu ai hơn chỉ e rằng chính Vô Kỵ cũng không biết.”

 

V́ tính cách của Vô Kỵ là như thế, nên cho đến khi Vô Kỵ đă chịu điều kiện vẽ chân mày cho Triệu Mẫn mỗi ngày có nghĩa là ván đă đóng thuyền, thế mà khi nghe bên ngoài cửa sổ có tiếng cười của Chu Chỉ Nhược cùng với một thỉnh cầu vu vơ là Vô Kỵ “ḷng ngổn ngang trăm mối buông rơi cây bút xuống bàn”. Và nếu những điều này xảy ra với Hùng 49 hắn sẽ xử trí ra sao đây? Tôi chắc rằng hắn sẽ cười ḷi cái răng khểnh và phán một câu chữ Nho “Nan sư giai do tiền định” và buông xuôi cho đời cuốn đi.

 

Bởi v́ tính cách của Hùng 49 là như vậy. Hùng luôn trăn trở với những ai đă yêu ḿnh (mà số người này lại nhiều, và Hùng lại càng dằn vặt với chính ḿnh v́ đă lỡ tỏ t́nh hay nói lời yêu thương với một ai đó số người này cũng không ít). Có thể kể ra đây một câu chuyện rất thật và cũng mới xảy ra đây thôi và có sự chứng kiến của tôi. Hùng 49 và Khôi một lần ghi lại địa chỉ và số điện thoại của ḿnh cho một “người xưa”, hắn đă tinh nghịch vẽ một trái tim bên dưới. Tôi cũng tinh nghịch vẽ thêm một mũi tên xuyên qua trái tim với 3 giọt máu rơi lả tả. Chỉ có thế thôi nhưng tôi chợt nhận ra trước mặt tôi có một con tim đang thổn thức và một con tim đầy bối rối.

 

Hơn ba mươi năm sau tôi mới có dịp gặp lại Hùng 49, vẫn dáng dấp như xưa, cao cao, gầy gầy ít mỡ, ít nhất vẫn lối nói tưng tửng, vẫn nụ cười nửa miệng, ḷng nhiệt t́nh với bạn bè không tăng không giảm, rất chừng mực.

 

Đó là những ǵ tôi thấy được từ vẻ bên ngoài của Hùng sau mấy chục năm. Rất tiếc tôi và Hùng không có nhiều th́ giờ để hàn huyên tâm sự, để xem lúc này khả năng luyện chưởng của Hùng 49 tăng thêm bao nhiêu thành công lực, khả năng kể chuyện chưởng thâm hậu cỡ mức độ nào, và tôi cũng định thử đố xem hắn c̣n nhớ đoạn kết của Đồ Long Ỷ Thiên Kư, Vô Kỵ đă nói câu ǵ với Triệu Mẫn cô nương mà cách đây hơn 30 năm hắn đă đố tôi như thế nhưng tôi không biết trả lời.

 

    BS. THU PHAN

 

 

   Trở về Mục Lục