Mục Lục

 

Farewell, Mỹ Hạnh

 Hùng Văn

 

Mong chỉ là tin đồn huyễn, nhưng sau khi bạn Khôi hỏi ḍ chung quanh th́ chắc là không sai. Mỹ Hạnh đă bỏ chúng ta để ra đi sớm về một nơi thật an toàn. Một nơi mà người Phật tử gọi là Cơi Niết Bàn, nơi không có sướng khổ, không có già chết. Chỉ cảm thấy đau buồn là chúng ta đă mất đi người bạn cùng lớp, người bạn của một thời sinh viên đầy hoa mộng.

 

Năm 1970, năm thứ nhất lớp Y Khoa 9 có thêm một số sinh viên. Chúng ta chào đón các bạn mới này một cách tự nhiên, không thắc mắc, trong đó có Mỹ Hạnh. H́nh ảnh mà ḿnh c̣n nhớ, c̣n giữ là cô sinh viên người miền Nam hồn nhiên như một ngọn lá dừa. Chị Mỹ Hạnh ngoài việc học cũng tham gia các sinh hoạt ngoại học tŕnh như đi du ngoạn, văn nghệ, liên hoan cuối năm… Nhưng các bạn người Huế, nam cũng như nữ, với tính nhút nhát cố hữu, ít có dịp làm quen thân với chị. Rồi vào khoảng 1973 nhóm “Sài G̣n” chúng tôi có dịp “về” thăm quê chị. Được chị dẫn đi thăm thị trấn Mỹ Tho, đi ăn hủ tiếu “Nam Vang” (không phải hủ tiếu Mỹ Tho, theo NĐ Khôi) và đến viếng chỗ tu của ông đạo Dừa.  Ḿnh c̣n nhớ cảm giác mát rượi của sông lạch và đồng ruộng miền Tây Nam Bộ. Mỹ Hạnh và  gia đ́nh cũng vui vẻ, cởi mở, hiếu khách như đại đa số người Nam khác.  

 Mỹ Hạnh đứng bên phải, nội trú Đà Nẵng 1974

Sau 1975, Mỹ Hạnh không về lại Trường. Khoảng 1993 ḿnh và Lê Cảnh Luận nhân đi CME tại San Diego, California có gặp lại Mỹ Hạnh và được chị mời về nhà. Sau khi đi 2 năm Intern/Residency về Pediatrics, Mỹ Hạnh định cư và mở pḥng mạch tư tại San Diego, thành phố nổi tiếng thơ mộng nhất của nước Mỹ. Nhà chị ở thoai thoải nửa đồi, rộng và khang trang trong một khu trung lưu. Phía sau nhà có tầm nh́n rộng xuống thành phố và gió chiều lồng lộng thổi. Dịp này, chúng tôi được gặp anh bạn trai sống chung với Mỹ Hạnh nhưng không biết có chính thức là chồng của chị ấy hay không. Anh vừa là ca sĩ vừa là video producer cho vài cuốn video cũng như có tổ chức một vài show ca nhạc ở trong và ngoài nước Mỹ. Ngoài ra, anh c̣n là nhà bói toán nổi danh đă từng xem vận mệnh, tử vi cho nhiều nhân vật nổi tiếng như TT Nguyễn Văn Thiệu, Nữ hoàng Anh Elizabeth…

 

Một hai năm sau đó, ḿnh có dịp tiếp Mỹ Hạnh và anh “chồng” tại nhà ḿnh ở Tustin nhân có Tuyết Diễm qua thăm Nam Cali.  Cuộc họp mặt nhỏ lớp Y Khoa 9 ở Mỹ này có Khôi, Luận và Hoạt tham dự. C̣n nhớ, mỗi bạn được chị Mỹ Hạnh tặng cho một cuốn video ca nhạc. 

 

Nhiều năm sau đó tin tức về chị Mỹ Hạnh ngày càng thưa dần. Tuyết Diễm cho biết lần cuối nói chuyện bằng phone với chị cũng đă cách đây sáu năm rồi.  Ngoài hai lần kể trên, ḿnh c̣n có gặp chị Mỹ Hạnh vài lần nữa. Lần đi thi vấn đáp để lấy bằng hành nghề California và lần đi học CME ở miền Nam Cali.  Cuộc sống tất bật, con người bị cuốn hút vào gịng đời trôi chảy, có khi chúng ta không c̣n th́ giờ để thuởng thức cảnh vật chung quanh hoặc không c̣n chỗ để vun trồng thêm một liên hệ nào khác. Những lần gặp lại này chỉ đủ để trao đổi vài câu thăm hỏi ngắn, “Hi, Bye” rồi đường ai nấy đi.  Ngang đây, ḿnh chợt thấm thía đoạn nhạc của TCS “Mười năm khi phố, khi vùng đồi. Gặp nhau ôi cũng như mọi người. Có một gịng sông đă qua… đời.”

 

Bạn bè vẫn hỏi nhau là người bạn trai này có liên hệ thế nào với Mỹ Hạnh và sự liên hệ này có c̣n tồn tại cho đến bây giờ hay không?  Thắc mắc này thật ra không c̣n quan trọng nữa. Tin chị Mỹ Hạnh mất làm chúng ta bàng hoàng sửng sốt và cũng như PT Thu ḿnh có cảm giác một cái ǵ đó đă an bài.  Viết những gịng này, ḿnh đang t́m đến một sự đóng lại (closure), nói lời chia tay với người bạn cùng lớp ngày xưa, và để chị Mỹ Hạnh thanh thản nơi cuối trời.

 

Hùng Văn 2011

  Trở về Mục Lục