Mục Lục

Đau thương và hành động cách mạng

(hay là Thiên tai nhường Đảng tai)

      BS. Lê Bá Vận

 

1-Địa chấn ở Nhật bổn. Ngày 11 tháng 3 năm 2011 ở Nhật đă xẩy trận động đất cường độ lên đến số 9 trên thang địa chấn Richter lớn nhất trong lịch sử của họ, và đứng thứ 5 trên toàn thế giới, lớn nhất là 9.5 tại Chi lê trong hậu bán thế kỷ trước. Đến nay đă 2 tuần lễ trôi qua các hậu quả vẫn c̣n đó, ước tính các vùng bị phá hủy 5 năm sau mới phục hồi toàn vẹn và tổng số thiệt hại vượt quá 300 tỷ USD.

Trận động đất lịch sử này có trung tâm địa chấn ở ngoài khơi, cách duyên hải đông bắc Nhật 130 km ngang thành phố Sendai. Một đợt sóng thần ‘tsunami’ cao 28 bộ, gần 10 mét đổ ập vào bờ biển Nhật đánh sập nhà cửa, cuốn trôi xe cộ, tàu thuyền, người vật ra biển cả một phần, để lại một phần ngổn ngang trên đất liền. Đâu đâu cũng thấy cảnh tàn phá điêu tàn, được chiếu liên tiếp trên màn ảnh truyền h́nh khắp thế giới. Số thương vong trên 10 ngàn, số nạn nhân biệt tích c̣n gấp đôi. Đợt sóng thần này c̣n truyền ngang qua Thái b́nh dương gây nhiều thiệt hại cho các đảo và bờ duyên hải phía tây của lục địa Mỹ châu.

Sóng thần lại gây hư hại nặng cho các nhà máy điện hạch nhân, các ḷ hạch nhân phát bốc hỏa, phát nổ làm thất thoát các chất phóng xạ ra ngoài không khí, nước uống, hoa quả, cây cỏ... gây kinh hoàng và hiện nay t́nh trạng vẫn c̣n đó, nóng bỏng.

“Gia bần mới hay con thảo, quốc biến mới biết tôi trung,” tất cả thế giới đổ mắt nh́n vào Nhật và tỏ ḷng thán phục khi thấy người dân Nhật b́nh thường, già trẻ vẫn giữ b́nh tĩnh, trật tự, nhường nhịn, giúp đỡ lẫn nhau, tôn trọng pháp luật, mọi người v́ ḿnh, ḿnh v́ mọi người. Không hề có cảnh chen lấn, giành dựt, hôi của, thủ lợi như thường được thấy nhiều nơi khác trên thế giới mỗi khi có thiên tai giáng họa, tạm thời gây t́nh trạng vô chính phủ vô pháp luật. Các kỹ sư và công nhân các nhà máy điện hạch nhân đều chấp nhận rủi ro thay phiên vào sửa chữa, làm việc trong môi trường phóng xạ nguy hiểm. Đó là tinh thần vơ sĩ đạo của họ.

Cách tháng trước ở New Zealand có động đất, cường độ 6.8 Richter phá hoại thành phố Christchurch, cũng nhiều nhà cửa sập đổ, đường sá hư hỏng song t́nh h́nh trật tự tốt.

Năm 1992 ông cụ thân sinh tôi mất tại Đồng hới, Quảng b́nh. Tôi về Đồng hới để chịu tang. Xuống ga Đồng hới trời gần tối. Một anh xe gắn máy ôm đến gần và mời tôi đi xe của anh. Không thấy anh có xe bên ḿnh tôi ngạc nhiên nhưng nhận lời và theo anh đi ra một băi đất trống cách ga ngoài 100 mét. Ở đó có vài xe gắn máy kiểu Liên xô và hơn chục chiếc xe đạp vứt ngổn ngang trên băi cỏ, không xe nào có khóa xe và cũng chẳng có người giữ xe. Tôi rất ngạc nhiên nhưng anh xe ôm cho biết ở đây, tức là ở Đồng hới xe luôn vứt để vậy, chẳng ai lấy. Tôi không muốn tin cũng chẳng được, không lẽ là thời Nghiêu Thuấn trong đất nước Cộng sản, hơn cả Nhật? Sau đó trong nhà cho tôi biết ở Đồng hới hộ nào có xe đạp họ đều biết, xe đạp có đăng kư và có biển số; xe gắn máy Liên xô, Tiệp, XHCN lại càng ít hơn, dù lấy trộm cũng chẳng dùng được, muốn gỡ bán phụ tùng th́ phải đem vào Đông hà, Quảng trị cách xa cả trăm cây số mới có nơi tiêu thụ, mà ở trong Nam th́ chỉ dùng xe gắn máy Pháp, Nhật, tư bản…th́ ra vậy. Hai năm trước đó tôi ra Hà nội, mượn xe gắn máy Honda của ông chú bên vợ để đi công việc chút đỉnh. Lúc vừa dựng và khóa xe bên lề đường bước vào hiệu sách ở phố Tràng tiền, chỉ trong tích tắc ngảnh mặt nh́n lui tôi thấy một người đang loay hoay bên xe, tháo gỡ các phụ tùng. Tôi la oai oái chạy lộn ra, anh chàng vùng bỏ chạy lập tức, mặt nạ xe gỡ nửa chừng chưa kịp mang theo. Tối tôi về trả xe, ông chú bảo phải mất công ra chợ trời th́ mua lại được đúng cái vừa bị mất cắp trong ngày, đó là nơi tiêu thụ. Chuyện này tôi có kể trong bài viết “Quá lăng hạ xa” (Chuyện những con ṇng nọc giữ đuôi). Lỗi do chế độ không do người dân. Nghe nói bây giờ chôm chỉa c̣n tệ hơn, trắng trợn, qui mô hơn, đó là cái giá toàn dân phải chấp nhận trả để mỗi ngày mỗi tiến lên tiệm cận XHCN, ước vọng toàn giai cấp vô sản dân ngu khu đen chính hiệu.

 

2-Biến đau thương thành hành động cách mạng. Trong trận thiên tai vừa qua người dân Nhật bản được cả thế giới khâm phục tuy nhiên chính phủ Nhật lại hứng chịu nhiều trách cứ, những là không thông báo đầy đủ, kịp thời sự thực, thiếu kế hoạch giải quyết đáp ứng t́nh h́nh và chính phủ cũng công nhận bị tràn ngập bởi các diễn biến bất ngờ và to lớn.

Ở Việt nam báo chí quốc nội tường thuật động đất ở Nhật đều khen ngợi tư cách người dân Nhật. Có báo đặt câu hỏi nếu thiên tai cỡ này xẩy ra ở Việt nam th́ t́nh h́nh đáp ứng ra sao? Rồi đưa ra những phỏng đoán : - động đất chết một, chạy dẫm nhau dám chết mười, -hôi của nhiều hơn cứu trợ, -quan chức chờ nhận chỉ thị Trung ương - cứu trợ tập trung, định hướng, chia chác…Trong mấy điều này hôi của là cái chắc từ người dân lên đến Trung ương Đảng, mỗi người mỗi cách. Tết Tân Măo vừa rồi ở Thủ đô Hà nội, trung tâm chính trị văn hóa cả nước có Lễ hội Anh Đào, hoa anh đào do Nhật biếu tặng rất mỹ lệ. Trong đêm các hoa anh đào đều bị vặt trộm, nghe nói ban ngày cũng vậy, qui mô nhỏ hơn. Ngày Tết rác rưởi vứt đầy bừa băi trước mặt nhà, nếu dùng thùng rác chứa đựng cho gọn ghẽ th́ thùng rác sẽ bị lấy cắp mất ngay, ngày thường cũng vậy. Một trong những ưu việt của XHCN? Lỗi dân, lỗi chế độ, lỗi tổ tông?

Trong thiên tai này dân Nhật được khen, chính phủ Nhật bị chê, song nếu là ở CHXHCN Việt nam th́ ngược lại.

Năm 1975 tôi kẹt, ở lại với CS và được lưu dụng tại cơ quan cũ tôi cũng phải theo học các lớp chính trị CS. Tôi học được nhiều điều và một sách lược rất quan trọng để xử lư các tai ương là “Biến đau thương thành hành động cách mạng.” Như vậy sẽ hóa giải được mọi đau thương mà không cần đến sự viện trợ của tôn giáo hơn nữa cách mạng c̣n biến hóa các khó khăn thành những thuận lợi, đổi thế yếu thành thế mạnh. Ông thầy CS dạy tôi như vậy, tôi rất cám ơn.

   a-Đối với người dân thường các đau thương do tang lễ, bệnh tật, mất mát danh dự, tự do, tài sản do thiên tai hoặc CS bóc lột, thất bại làm ăn, t́nh duyên trắc trở… khắc phục bằng cách ‘biến đau thương thành hành động/quyết tâm cách mạng. Trung ương đảng hướng dẫn cụ thể cho nhân dân những ǵ phải làm để trấn áp đau thương như sau :

*học tập tốt tư tưởng đạo đức bác Hồ, vị cha già của dân tộc,

*làm tốt công tác xây dựng và củng cố Đảng vững mạnh quang vinh,

*thực hiện tốt đường lối chủ trương đúng đắn nhất quán của đảng

*quyết tâm chống Mỹ ngụy giải phóng miền Nam.

*thi đua ‘lao động XHCN’ sáng kiến cải tiến, tạo cơ sở vật chất XHCN, nâng cao hiệu quả kinh tế chào mừng các ngày lễ hội lớn, đại hội Đảng. Tiến nhanh tiến mạnh lên XHCN.

*phấn đấu gia đ́nh đạt 4 tốt (tốt xanh đỏ trắng vàng), cá nhân và tập thể đạt các danh hiệu thi đua b́nh bầu ‘xuất sắc, ưu tú, nhân dân’ các bằng khen cấp cơ sở, thành phố, trung ương, phấn đấu vào đoàn (đoàn thanh niên CS HCM) đạt ‘đối tượng đảng’, cháu ngoan bác Hồ…

*nâng cao cảnh giác đập tan âm mưu các phần tử xấu, thế lực thù địch cách mạng, diễn tiến ḥa b́nh, đ̣i nhân quyền đa nguyên đa đảng, quấy rối ổn định kinh tế, xă hội…

 “Vành ngoài bảy chữ vành trong tám nghề” xưa Tú bà dạy cô Kiều cũng không thể hơn.

b-Đối với các cán bộ Cộng sản đương quyền, trong thời kỳ quá độ “định hướng kinh tế thị trường”, CS có lối giải thích thực tế về bí quyết “biến đau thương thành hành động cách mạng,” nói chung là “biến đau thương thành lợi nhuận,” cao hơn nhiều bực.

Các thiên tai, núi lửa, băo lụt, hỏa hoạn, nắng hạn, mất mùa, dịch bệnh… gây đau thương tang tóc cho nhân dân lại là những cơ hội vàng, cá lớn nuốt mồi lớn, cá nhỏ rỉa mồi nhỏ, cho cán bộ đảng viên ma giáo biến thành hoạt động thu lợi nhuận: gây khó khăn công tác các đoàn cứu trợ thiện nguyện, bỏ túi tiền/phẩm vật, lấn chiếm tịch thu đất đai nhà cửa. Tệ hơn nữa chúng “tạo đau thương thành lợi nhuận.” Những vụ làm ăn lớn Vinasin, PMU18, …Bọ xít Tây nguyên mà tin tiết lộ cho biết chỉ qua vụ nàyTổng Bí thư Đảng nhận tiền tặng biếu 300 triệu USD, Thủ tướng nhận 150 triệu, cấp dưới ít hơn. Cứ xem chúng với xe hơi nhà lầu hoành tráng, con cái chúng xài tiền như nước, du học nước ngoài hết sẩy th́ biết xuất xứ tiền; các vụ tôm tép như hải quan ṿi tiền ở phi cảng, công an kinh tế, giao thông ở trạm kiểm soát, công lộ, các dịch vụ giấy tờ quan liêu ở ủy ban để ṿi hối lộ trắng trợn…th́ nhan nhản. Ở Hải pḥng trước đây, và nhiều nơi khác, chúng tạo hỏa hoạn đốt cháy kho hàng lớn viện trợ liên xô để phi tang chứng từ biển thủ. Chúng hoan hỉ đón nhận băo lụt, hỏa hoạn… gây tang tóc đau thương cho đồng bào thây kệ nhưng xóa sạch vết tích làm ăn phi pháp của chúng.“Nói năng quân tử, cư xử tiểu nhân” chúng c̣n thương vay khóc mướn “thỏ tử hồ bi.”

 

3-Thiên tai nhường Đảng tai. Tổ tiên ta dựng nước, Bắc chống xâm lăng, Nam mở rộng bờ cơi đến tận đồng bằng phù sa màu mỡ sông Đồng nai và Cửu long, trải qua nhiều thế kỷ kiên tŕ gian khổ mới có được đất nước hoa gấm như ngày nay cho tất cả chúng ta. Mặt khác nước ta dài mà hẹp, có gần ba ngàn cây số bờ biển trông ra Thái b́nh dương thuận lợi rất nhiều nhưng hứng chịu thiên tai băo lụt cũng không ít, lắm khi rất nặng nề, người vật nhà cửa mùa màng bị nước cuốn trôi sạch ra biển cả gây đói kém bệnh tật triền miên đặc biệt cho dân nghèo vùng cận duyên hải.

Trời hành cơn lụt hàng năm nhưng kể qua các thiên tai lớn từ thế kỷ 20: trận lụt năm Th́n 1904 rất lớn, triệt hạ bệnh viện Huế, lụt lịch sử năm 1953, lụt năm 1999 giữa miền Trung, con dân Huế sống hải ngoại hô hào ơi ới đóng góp cứu trợ và mới đây năm 2010 lũ lớn ở miền Bắc vùi ngập Thanh Nghệ Tĩnh, trùng với lúc Đại lễ kỷ niệm Thăng long 1000 năm lịch sử.

Năm Ất dậu 1945 lụt vỡ đê sông Hồng nhiều nơi, quét sạch mùa màng và trận đói kinh khủng năm đó làm chết nghe nói cả triệu người? ở miền Bắc là một thảm kịch lớn khi nước ta vừa thoát nền bảo hộ Pháp và chính phủ Trần trọng Kim chật vật đương đầu với phương tiện ít ỏi. Vựa lúa miền Nam thừa mứa song Chính phủ không đủ tiền mua  và cũng khó vận chuyển ra đến tận miền Bắc v́ trục lộ giao thông cầu cống xe lửa, quốc lộ luôn bị phi cơ Đồng Minh đến đánh bom sập để ngăn quân đội Nhật chuyển quân dụng (phải ‘tăng bo’ chuyển tàu). Cũng do không có lúa gạo miền Nam, miền Bắc thời chiến tranh 1954-1975 phải ăn độn bo bo, khoai sắn, Ở Huế những năm sau 1975 cũng thế.

Từ 1940-1945 thế giới chiến tranh nhiều nơi song ở Việt nam rất thanh b́nh. Pháp vẫn cai trị Việt nam song thuận để Nhật đóng quân giúp bảo vệ Đông dương? và phải chịu gánh trả quân phí. Đông dương ngân hàng phải phát hành thêm giấy bạc 500 để cung ứng cho nhu cầu Nhật tiêu dùng. Quân Nhật rất kỷ luật, đa số dân chúng Huế vừa kính phục vừa kinh sợ, tuy Nhật không hành quân đánh chác ǵ nhưng hiến binh Nhật cũng bắt giữ ai t́nh nghi quấy rối quân đội họ. BS Tôn thất Đệ kể có người gánh lúa đến bán cho Nhật dùng cho ngựa ăn, lúa có nhiều sạn làm ngựa chết và người cũng bị giết theo ngựa (‘Nhớ Huế’, Nam Cali, số 11, tr.130). Nhật ve văn người Việt với chiêu bài “Đại Đông Á” giành lại châu Á cho người da vàng, cũng mê hoặc một số người. Dân ta hiểu đôi chút về người Nhật từ hồi đó, đến nay qua vụ sóng thần coi bộ hiểu hơn. Năm 1945 tôi đang sống tại Huế học trung học, ở trọ ăn cơm tháng cơm canh đầy đủ, gạo Thừa thiên ngon lành, không phải gạo xay máy sạch trắng bóc từ Sài g̣n chở ra. Về Đồng hới nghỉ hè cũng gạo trắng nước trong, sáng cháo ngày cơm 2 bữa.  

Tổ tiên ta đă chống trả hữu hiệu phương bắc xâm lấn suốt mấy ngàn năm cho nên ngày nay mới c̣n có nước Việt nam trên bản đồ thế giới và Việt nam là một thành viên trong Liên Hiệp Quốc. Ông cha ta đă khắc phục được các khe khắc của thiên nhiên, khai thác các thuận lợi khiến giống ṇi ta sống c̣n và sinh sôi phát triển hài ḥa.

Ôi thôi những điều trân trọng đó đang sẽ là quá khứ khi mà một đảng lưu manh khốn nạn tức là Đảng Cộng sản Việt nam đang dùng ngụy biện và vũ lực để bám chặt độc chiếm tài nguyên Việt nam cho Đảng rồi làm mất nước cho Tàu. Thiên tai cho dù động đất, sóng thần, băo lụt, đất chuồi, núi lửa, hỏa hoạn, phóng xạ, đói kém, dịch bệnh… lớn đến đâu cũng chỉ gây tác hại giới hạn vật chất, sinh mạng ở một vùng lănh thổ, trong một thời gian nhất định. Đảng tai do đảng CSVN gây ra có tác dụng hủy hoại toàn diện trên đất nước, xă hội, con người, nhân phẩm, đạo đức, văn hóa, kinh tế chính trị lâu dài nhiều thế hệ…và nguy hiểm nhất là họa mất nước cho Bắc phương.

Chừng nào mà ông Tàu khổng lồ và VN bé tí hon nằm sát cạnh đều cùng là nước Cộng sản th́ khỏi lo ḅ trắng răng, màu đỏ Cộng sản quốc tế ta tàu một nhà sẽ khoác chung. Các lănh đạo CSVN tham tiền tham sắc bị Tàu bó tay và bắt bí, nếu thuận ḥa nhập VN thành một tỉnh của Tàu th́ hảo sự chóng thành. Nếu sinh tính chướng, muốn phần nào hàng hai theo Mỹ, hưởng lợi đôi bên th́ “lo ǵ việc ấy mà lo, kiến trong miệng chén có ḅ đi đâu” hảo sự có chậm trễ đôi chút, song đâu lại vào đấy và VN cũng hội nhập với Tàu như là một định mệnh, một lời rủa nguyền. Muốn giải lời rủa nguyền ấy tối thiểu một trong hai nước ta tàu phải là không Cộng sản. Tiến tŕnh đa đảng, tự do ngôn luận khiến toàn dân được lên tiếng, thời nay là một sức mạnh vô kể để giữ nước. Xem cuộc cách mạng hoa lài đang diễn tiến ở các nước Hồi giáo th́ biết. Chỉ cần đông đảo dân Việt nam xuống đường biểu t́nh ḥa b́nh tố cáo mưu toan ngoại quốc xâm lấn, và báo chí làm rùm beng, cả thế giới đều biết th́ các ư đồ ngoại quốc xâm lược đều phải rút lui, trong t́nh h́nh thế giới văn minh dân chủ ngày nay. Có miệng phải biết kêu. Hiện tại CS bịt miệng, cấm kêu, lư luận rằng: việc nước để Đảng no, dân đừng no. Không lo sao được khi nước sắp mất “quốc gia hưng vong thất phu hữu trách.” Nước nhà mất c̣n, người dân thường cũng có trách nhiệm. Để Đảng đi đêm ăn mảnh quá nguy hiểm; Đảng là một lũ đười ươi mặc áo người chỉ biết vinh thân ph́ gia trước mắt, nước nhà mất c̣n tính sau, ai mà dám gởi trứng cho ác?

Ḷng tham đứng đầu trong các tội lỗi, tính xấu và sinh ra đủ mọi tính xấu khác. Ḷng tham khiến con người mất nhân tính, không từ một thủ đoạn nào, giết người cướp của để chiếm đoạt cho ḿnh. Đảng CSVN luôn khẳng định đảng ta trong sạch anh minh đạo đức mà lại chứng tỏ tham nhũng bậc thầy. Ôi thôi chỉ được một phần trăm nhỏ như họ nói cũng đă phước đức cho nước nhà. Khi chưa có quyền bính coi như ai cũng trong sạch, khi có ít quyền ḷng tham biến thiên theo cấp số nhân. Con người dù là con người XHCN vẫn là con người, ḷng tham không đáy khi nắm được độc quyền. Một cái xe cần có bộ thắng (phanh) là tối hệ trọng. Đa đảng là bộ thắng. Đạo lư đó CS phải hiểu. CS khăng khăng đ̣i xây dựng XHCN v́ đó là mô h́nh lư tưởng “nhà nước/tập thể nắm trọn tư liệu sản xuất giao thông phân phối” để CS có cơ hội vơ vét của tiền trọn gói. Hiện nay tập đoàn lănh đạo CS là một lũ lưu manh khốn nạn đầu trộm đuôi cướp. Hồ chí Minh trăm năm trồng người là thế đó.

                      Trăm năm bác dạy trồng người,

                      Trồng ra một lũ đười ươi phá nhà.

Trông tṛ biết thầy, bản thân Hồ chí Minh hành động nham hiểm phản trắc, tàn độc, giết dân như ngóe, tội ác ngập trời, những năm cuối đời bị các đàn em Lê Duẫn, Lê đức Thọ biết rơ các mánh khóe, tội lỗi của y, nắm chặt tẩy, khinh bỉ ra mặt nhưng vẫn thoa son trát phấn cho ngồi nín thinh làm bung xung.

Qua thiên tai động đất, sóng thần tháng 3/2011 dân Nhật đáng ca tụng, song lănh đạo Nhật yếu kém, không biết sách lược ‘biến đau thương thành hành động cách mạng’ như các lănh đạo tài ba CSVN. Trong cái thua thiệt cũng có điều vớt vát là đất nước và nhân dân họ không bị họa “Đảng tai” như ở CHXHCNVN, do đó Nhật sẽ hồi phục nhanh chóng, mỗi người dân có cơ hội đồng đều để phục vụ xây dựng đất nước . 

Trông người lại ngẫm đến ta’.

                 Thiên tai nào sánh Đảng tai. Việt nam lại có cả hai mới t́nh

Lê bá Vận

 

  Trở về Mục Lục