Những cứu cánh viễn vông

Perfection of means and confusion of goals

seem–in my opinion–to characterize our age.
_Albert Einstein

Trên các forum, internet có nhiều ư kiến cho rằng không nên giúp đỡ đồng bào Việt Nam trong nước. Trong đó, nhiều người góp ư rằng ḷng từ bi phải được dẫn dắt bởi trí tuệ th́ mới làm đúng chỗ. Đổ tiền và công sức về giúp đồng bào ḿnh là vô t́nh làm lợi cho cộng sản Việt Nam. Nếu đây chỉ là ư kiến chủ quan của những cá thể th́ ḿnh không có ư kiến. Tuy nhiên, một số người v́ muốn luận điểm của ḿnh đưa ra có tính thuyết phục nên đă dẫn giải bằng triết lư Phật giáo. Nguyên nhân là do hiểu sai hoặc có thể là ngụy biện.

 

Trí tuệ trong Phật giáo hay tuệ giác là một thuật ngữ hay bị hiểu sai. Mục tiêu chính của bài viết là phản biện việc lạm dụng triết lư Phật giáo để biện minh cho tư tưởng nói trên. Việc cho rằng suy nghĩ hay hành động của người khác không được soi chiếu bằng tuệ giác không có nghĩa là bản thân ḿnh có trí tuệ.

Theo Ḥa Thượng Thích Minh Châu, trí tuệ ở đây được diễn tả như một thứ lương tri, giúp chúng ta phân biệt chánh tà, thiện ác, tịnh uế, lạc khổ, thắng liệt. Điều quan trọng là trí tuệ ở nơi đây không c̣n là một đặc tánh hy hữu, có một không hai, mà trở thành như một thứ lương tri luôn luôn có mặt trong chúng ta, tác động như một ngọn đèn soi sáng chúng ta biết phân biệt chọn lựa giữa thiện và ác, giữa chánh với tà, khiến chúng ta có thể nhận biết những ǵ nên làm, những ǵ không nên làm, để chúng ta tự hướng dẫn ḿnh tiến đến an lạc và giải thoát.

Cũng theo Thầy Minh Châu, có hai hạng người thường có trong những người Phật tử. Một hạng người rất uyên bác trong Đạo Phật, hiểu biết về kinh điển rất nhiều, nhưng vẫn xem là người không có trí tuệ. Hạng người này hiện có khá nhiều trong những học giả, thuần túy nghiên cứu Đạo Phật, uyên thâm nhưng chỉ có nghiên cứu, không có hành tŕ. Chỉ nói hành thiền giỏi nhưng không hành thiền, tŕnh bày hay về diệu dụng của trí tuệ, nhưng không phát triển trí tuệ, do vậy cũng chưa được gọi là có trí tuệ. Một hạng người khác, có ḷng tín thành, hành tŕ theo những giới cấm trong Đạo Phật, nhưng chỉ có ḷng tin, chưa chuyển ḷng tin thành trí, nên cũng không thể xem là người có trí tuệ được v́ người ấy vẫn có khả năng bị tham sân si chi phối và do vậy, chưa được xem là người có trí tuệ.

Tuệ là ư thức cao nhất của tâm trí con người. Văn minh nhân loại, nền khoa học kỹ thuật đă h́nh thành do tuệ của con người trần thế. Về nội dung, ta có thể phân biệt những loại tuệ thuộc thế gian (tri thức) như trong khoa học kỹ thuật, cái đóng góp cho sự tồn tại và phát triển loài người, với những loại tuệ của Đạo Phật dùng để phát triển tâm linh với mục đích đạt đến giải thoát. Tri thức là một con dao hai lưỡi, nếu không được dẫn dắt và định hướng của đạo đức th́ tri thức có thể mang đến bất hạnh cho con người. Thảm họa của vũ khí công nghệ cao có tác dụng hủy diệt hàng loạt đă minh chứng điều ấy. V́ thế, Phật giáo đặt trọng tâm vào sự nghiệp phát triển và thành tựu tuệ giác c̣n tri thức chỉ là phương tiện mà thôi.

Quay lại ư kiến trái chiều về việc giúp người dân trong nước, chúng ta phải làm rơ hai điều. Thứ nhất, nếu ḿnh không làm việc này th́ cộng sản mau sụp đổ theo như biện minh của nhiều người? Có bằng chứng ǵ về hai điều này có quan hệ nhân quả? Thứ hai, ngay cả điều đó là đúng th́ cũng không thể lấy đó biện minh v́ mỗi con người đang cần sự giúp đó là một cứu cánh, không ai có thể bị hy sinh cho những “lư tưởng tượng” kiểu này cả. Nếu cộng sản không c̣n trên nước Việt, có ǵ đảm bảo những nghèo khổ này cơm no áo ấm trong lúc họ đang cần. Đến đây nhiều người vẫn muốn biện hộ rằng phải hy sinh những lợi ích nhỏ v́ đại cục. Đây là lập luận mà chúng ta đă nghe quá nhiều từ nhà cầm quyền chẳng hạn như “v́ tương lai con em chúng ta” hay “để xây dựng một xă hội tốt đẹp”.

Xin thưa rằng mỗi một con người là một cứu cánh, không phải là một phương tiện cho mục đích của bất kỳ ai hay tổ chức nào. Mỗi cá nhân có quyền mưu cầu hạnh phúc, đó là cứu cánh lớn nhất. Không ai có thể bắt người ta hy sinh điều đó cho những viễn cảnh bịp bợm. Cha ông của những người Việt khốn khó ngày nay đă bao nhiêu lần mắc lơm những cứu cánh “vĩ đại” để hướng đến và kết cục mang lại là “vại đĩ”. Ḿnh chơi với một anh bạn lớn, mỗi lần anh làm tổn thương ḿnh đều không quên nhắc ḿnh cần phải kiên tŕ, và phải lấy đại cục làm trọng. Kiểu này th́ chắc có ngày ḿnh sẽ nhận một cục… đại từ người bạn tốt này.

 

V́ sự mù mờ và bịp bợm của nhiều cứu cánh, mỗi chúng ta cần tỉnh táo để xem cứu cánh có thật sự cao đẹp không hay chỉ là bánh vẽ như thiên đường XHCN. Nếu mục tiêu là đẹp thật th́ cũng không bao giờ đạt được khi hàng ngày chỉ xây dựng bằng dối trá và hận thù. Bỏ tù đồng bào, giết người hàm ơn để đưa mọi người đến đại đồng? Tin được không? Nếu phương tiện là bạo lực và thù hận th́ có ai hăo huyền hy vọng một viễn cảnh thanh b́nh và nhân bản?

Nhà cầm quyền thường biện minh cho những thủ đoạn là việc phải làm để xây dựng một xă hội tốt đẹp. Đó chỉ là ngụy biện. Rơ ràng không thể xây một ngôi nhà tốt từ những vật liệu xấu. Trong chính trị hay quân sự, nhiều khi người ta chỉ đặt ra tiêu chí thành công và bất cứ phương tiện xấu tốt ǵ cũng được biện minh. Chỉ cần thắng. Có đốt cả dăy Trường Sơn hay sinh mạng hàng triệu đồng bào cũng không là ǵ cả. Kết cục này tốt đẹp thế nào khỏi phải cần nói thêm.

Ngay cả khi lư tưởng có cao đẹp đến mấy chăng nữa mà để đạt được đến cứu cánh đó phải hy sinh những đạo lư nhân bản th́ kết quả đó có c̣n giá trị? Nh́n đồng bào ḿnh đói cơm rách áo không biết đau xót; người khác giúp đỡ th́ ḿnh cho là không có trí tuệ. Các vị này đă hiểu ǵ về trí tuệ, hay chỉ là lạm dụng và ngụy biện? Kiểu biện minh này được dẫn dắt bởi vô minh tức là không có trí tuệ. Các bác đừng tự ái v́ vô minh không phải là ngu dốt hay thiếu kiến thức. Bậc trí, theo Đức Phật, không nhất thiết là có tri thức cao bởi tri thức không đủ năng lực chuyển hóa được phiền năo. Người có tuệ giác biết nh́n thẳng vào sự thật và chấp nhận sự thật ấy dù đau thương rồi nỗ lực chuyển hóa, thăng hoa. Hoa sen tinh khiết và ngát hương cũng vươn lên từ bùn lầy. Cũng vậy, tuệ giác cũng nở hoa từ bùn nhơ vô minh, tội lỗi khi c̣n người dám nh́n thẳng, thừa nhận và chuyển hóa nó.

Xin được mở ngoặc, ḿnh không nói tất cả những người làm phước đều là có tuệ giác. Nhưng có cần xét đến điều đó để trừ điểm cho ḷng nhân từ của họ? Điều đó chẳng khác ǵ bên này không cho con em bên kia có cơ hội sau cuộc huynh đệ tương tàn. Cũng như tay phải chém tay trái. Sản phẩm của sân si không thể nào là trí tuệ được.

Ngoài ra, việc giúp đỡ người khác hay bố thí không phải chỉ mang đến niềm vui cho người nhận mà c̣n mang lại hạnh phúc đối với người cho. Nhiều người bạn ḿnh bảo: “hạnh phúc nhất là được làm điều ư nghĩa cho người khác dù là rất nhỏ”. Công tác thiện nguyện có nhiều mức độ và cách thức. Chẳng hạn như quĩ Bill và Melinda tập trung vào những mục tiêu lâu dài như giảm đói nghèo, nâng cao chăm sóc sức khỏe, phát triển giáo dục. Một số cá nhân về nước giúp đỡ về chuyên môn hay tài trợ học bổng. Một số khác th́ quan tâm đến vệ sinh, nguồn nước sạch hay khám chữa bệnh cho các vùng xa. Nhiều người chỉ đơn giản là cứu đói hay giúp thiếu thốn. Dù cách nào đi nữa cũng không thể là xấu. Ngay cả nhiều khi việc từ thiện bị một số cá nhân hay đoàn thể trục lợi, cũng không v́ thế mà không làm. Cho lầm hơn bỏ sót? C̣n hơn thứ văn hóa giết lầm hơn bỏ sót!?

Một thăm ḍ gần đây do báo Người Việt khởi xướng có nội dung: Làm Từ Thiện ở Việt Nam, Nên Hay Không Nên? Gần hai phần ba độc giả trả lời là không nên. Đa số người Việt hải ngoại vẫn giữ quan niệm nên dùng áp lực kinh tế để bắt buộc cộng sản phải thay đổi hay nới rộng về dân chủ, dân quyền. Nhưng từ trước đến nay chưa hề có một biện pháp cấm vận kinh tế nào làm cộng sản sụp đổ cả. Đa phần người nghèo không bao giờ nghĩ đến nhân quyền hay dân chủ ǵ cả. Họ chỉ nghĩ đến miếng ăn và có khi bán cả nhân phẩm của ḿnh để kiếm miếng ăn. 

Trong thăm ḍ này, ḿnh tâm đắc với nhận xét của một độc giả:  Báo Người Việt đặt câu hỏi kỳ quá!!! Làm từ thiện chỗ nào cũng nên cả, tại sao cứ nhắm vào Việt Nam để tranh căi chuyện nên hay không nên? Người Việt đă đánh mất những quyền căn bản của ḿnh, kể cả quyền được cho?

Tóm lại, việc cho rằng để người Việt trong nước đói khổ sẽ góp phần làm cộng sản sụp đổ là một lập luận thiếu cơ sở thuyết phục và không hợp đạo lư. Ngay cả khi mục tiêu tốt th́ nó cũng không thể biện minh cho những cách làm trái lương tâm. Kết quả không thể thế nào không mang dấu tích của phương tiện.  V́ vậy, nếu dùng phương tiện bẩn th́ việc mong đợi một kết cục sạch sẽ chỉ là viễn vông.

 

Nguyên nhân và kết quả, phương tiện và cứu cánh, hạt và quả không thể cắt ĺa, v́ kết quả đă nở hoa trong nguyên nhân, cứu cánh đă hiện hữu trước trong phương tiện, quả đă nằm trong hạt.
_Ralph Waldo Emerson

 

 

Nguyễn Thanh YKH-29

 

*Trở về mục lục 99Độ