MƯA TRÊN PHỐ.
Cao Thanh Tâm
Suốt một ngày nay trời vẫn mưa
Lang thang xuống phố t́m ngày xưa
Vẫn cô đơn, vẫn bơ vơ và vẫn khóc
Tôi một ḿnh đi theo chiếc gạt nước mưa
Đường một chiều dưới phố đẫm mưa qua
Quanh quẩn tới lui con đường nhạt nhoà
Tôi c̣n lang thang lên rồi xuống
Không muốn dừng đâu, đă muốn về chưa
Đèn xanh đèn đỏ nhạt nhoà mưa
Cái gạt nước không đủ sức xoá bơ vơ
Mưa nhạt mưa nhoà mưa trên phố
Tôi khóc cùng mưa chưa bao giờ
Thấp thoáng bóng người trên phố quen
Không nhận ra ai phố sắp lên đèn
Xe chạy dưới mưa đèn bật sáng
Mà sao vẫn nhoà như say men
Đến một góc cầu tôi dừng chân
Lạc bước lâu rồi cũng bâng khuâng
Có lẽ đă rẽ qua khu phố khác
Vẫn nhạt nhoà mưa càng phân vân
Bên cầu nhấp nháy traffic lights
Tôi vẫn lang thang như cùng ai
Dưới mưa năm nào trời rất lạnh
Mà vẫn đi hoài t́m tương lai
Tương lai là đây trên phố mưa
Nghe dạt dào thương nhớ đường xưa
T́m măi t́m hoài ngày tháng cũ
Chân trời góc bể sóng gầm khua
Nghe lạnh hai vai lạnh trái tim
Lồng ngực c̣n đau vẫn im ĺm
Dưới mưa không khóc nhưng lạnh buốt
Nước mưa tràn như nước mắt đêm đêm
Có nhớ ǵ đâu đi dưới mưa
Cuộc đời lạnh lắm từ bơ vơ
Đă biết bao lần lang thang bước
Cùng mưa gần gũi ở trong thơ
Trong mưa t́m hoài không có ai
Nh́n tới nh́n lui vẫn lạc loài
Đôi bóng ai cùng nhau sánh bước
Hay là h́nh bóng của chính tôi
Có phải là tôi hoa mắt không
Họ bên nhau hạnh phúc trong mùa đông
Tôi chạy thật mau để gặp họ
Th́ đôi bóng nhoà vào hư không
Đó chỉ là nhân vật thôi
Thoắt ẩn thoắt hiện trong ḷng tôi
Gió lạnh mưa tràn họ vẫn bước
V́ thương yêu có kể ǵ mưa rơi
Mưa trên phố đêm những ngày xưa
Đường vắng trời khuya đă nhạt nhoà
Đôi bóng bên nhau cùng đẫm ướt
Thương yêu nồng ấm dưới trời mưa….