Tang Lễ BS. Nguyễn Văn Thuận Houston, TX

(1/31/2020 & 2/1/2020)

 

 

1. Điếu văn của anh Lê Đ́nh Thương YKH-1:

Bạn đă ra đi

 

Thế là bạn đă ra đi thực sự, để lại cho ḿnh một khoảng trống vô biên. Bạn đă phấn đấu với căn bệnh hiểm nghèo hơn 9 năm qua, ít ai b́ được, với người vợ hiền sát cánh từng giây từng phút không hề biết mệt mỏi. C̣n đâu những phút điện thoại hằng tuần chỉ để nghe giọng bạn hăy c̣n đó!

 

Thế là hết? Không, làm sao hết được, chúng ta có bao nhiêu kỷ niệm để trân quư. Ḿnh cứ nhớ cách đây 60 năm, ḿnh đối mặt với bao nhiêu gương mặt lạ ở trường Y Huế, mang mặc cảm ít vốn liếng tiếng Mẹ v́ đă theo học chương tŕnh Pháp từ nhỏ, ngôn từ khó chỉnh, bạn đă không cười ḿnh mà c̣n kiên nhẫn sửa đổi từng chữ, từng câu chẳng khác ǵ một thầy giáo tiếng Việt thứ hai cho ḿnh sau Cha Bính đă cố công dạy tụi ḿnh mỗi tuần 2 giờ gọi là giờ ngoại ngữ!

 

Thế là ḿnh thân nhau. Cũng không phải v́ hạp tính t́nh. Ḿnh, một đứa ham vui, ham chơi, như bạn đă phán "Không bao giờ gặm nhắm chuyện ǵ qua đến ngày hôm sau." Trong lúc đó với biệt danh "Thuận Già", bạn phong độ chững chạc, ăn nói từ tốn, nghiêm túc, lư luận sắc bén, sở học súc tích, là như thái cực của ḿnh.

Thế mà ḿnh lại thân nhau!

 

Rồi 7 năm học qua nhanh, cùng tŕnh luận án, cùng khoác áo quân ngũ, nhưng không ngạc nhiên khi bạn chọn con đường chính trường. Tuy thế, ḿnh vẫn có dịp gần nhau, khi mà cuộc t́nh của ḿnh gặp trắc trở v́ thành kiến trong xứ Huế cổ kính, bạn đă giúp ḿnh kiên tŕ để có kết quả tốt đẹp hôm nay. Rồi những ngày vui trong nhà chị Xuân ở Sài G̣n, người bạn đời với cái giọng Nam hiền ḥa. Bạn thật khéo chọn. Dù bận rộn bạn vẫn không quên đám bạn đang bù đầu trong TYV Cộng-Ḥa, cho mượn xe van, cho nhà nghỉ mát ở Đà Lạt để tụi này có được vài ngày xả hơi giữa các đồi thông reo.

 

Rồi cuộc đổi đời trôi theo vận mạng đất nước, được gặp lại bạn trên đất người, bạn đă thành đạt trong chuyên khoa, hướng dẫn cho ḿnh trở lại nghề. Ngoài ra ḿnh vẫn không ngừng vấn kế bạn qua nhiều t́nh huống phức tạp trong nhiều giao tiếp mới. Vừa là quân sư, vừa là bạn, ḿnh thật vui khi được bạn khen có tiến bộ trong việc xử dụng ngôn ngữ, nhất là khi được bạn viết lời giới thiệu cho cuốn hồi kư, một áng văn về t́nh quê hương dân tộc ḿnh vẫn trân quư.

 

Dù biết ngày bạn ra đi ắt phải đến, nhưng làm sao nói cho hết lời đây, làm sao nói lên được cái may mắn có được người bạn tốt như Từ Nguyên Giu-se Nguyễn văn Thuận, chỉ biết chắp tay cầu mong linh hồn bạn yên nghỉ trên nước Chúa, v́ bạn đă bỏ cả đời tha thiết với quê hương, tận tụy với gia đ́nh và hết ḷng với bạn bè.

 

Xin kết thúc với câu bạn hay nói "Xin cám ơn đời, xin cám ơn người." Vâng, xin cám ơn đời đă cho ḿnh một người bạn như bạn Thuận.

 

Lê-đ́nh Thương

 

 

 

 

Đại Hội 2015 Khóa bô lăo

 

2. Điếu văn của anh Vĩnh Chánh YKH-7:

 

                    LỜI AI ĐIẾU CHO ANH

Kính thưa chị Thuận và tang quyến thân mến,

Kính thưa quư quan khách, quư thân hữu xa gần

Quư anh chị em trong Hội YKH Hải Ngoại thân thương

 

Kính thưa chị,

Dù biết anh bị bệnh từ 8-9 năm qua và từng trải qua nhiều đợt thập tử nhất sinh, chúng em và gia đ́nh YKH Hải Ngoại rất sững sờ và đau xót nhận tin anh mất, chưa tới một ngày sau khi chúc mừng sinh nhật 82 tuổi của anh. Những điện thư chúc mừng sinh nhật anh chưa kịp xóa đi trong máy vi tính th́ qua ngày hôm sau, diễn đàn của Hội lại nhận vô số điện thư bày tỏ sự thương tiếc người anh Cả đầu đàn nay vĩnh viễn ra đi. Không những từ các đàn anh cùng khóa bô lăo với anh, mà c̣n cả từ những đàn em nhỏ sau này, kể cả những em út chưa biết mặt anh, nhưng từng biết anh qua những câu chuyện tốt đẹp về anh được truyền miệng cho nhau, hay nh́n thấy anh qua những h́nh ảnh trong các đại hội, hoặc từng đọc các bài b́nh luận sắc bén có tính cách thời sự và góc nh́n đầy nhân bản của anh dưới bút hiệu Từ Nguyên. Khiến em suy diễn nghĩa của 2 chữ Từ Nguyên như sau: Từ là từ bi, tha thứ; Nguyên là bắt đầu, là gốc. Danh xưng Từ Nguyên có nghĩa là một con người có căn bản từ tâm.

Chị quư mến,

Tuy anh chưa từng nắm giữ một chức vụ chính thức nào của Hội, nhưng ngay từ thuở ban đầu khi Hội YKH Hải Ngoại được thành lập năm 1986 đến nay, anh luôn là người mà Ban Chấp Hành Hội trông cậy chờ nghe ư kiến của anh khi gặp phải những t́nh huống khó khăn đối nội cũng như đối ngoại mà hầu như những hội ái hữu nào không ít th́ nhiều cũng gặp phải.

Trong những buổi hội ngộ, anh luôn t́m đến thăm hỏi mọi người, nhất là những đàn em nhỏ sau này, mà khoảng cách tuổi đời hay năm học lên đến cả chục, hay hai ba bốn chục năm. Anh không cho các em nhỏ sau này kêu anh bằng bác, bằng ông. Anh từng nói mọi người trong Hội đều là đồng môn, lại là đồng nghiệp với nhau. Và anh luôn chú tâm và thương yêu các em nhỏ mới từ VN qua sau này, v́ ngại các em có cảm giác lạc lơng, nhất là với những em chưa ổn định trong cuộc sống. V́ vậy anh luôn mở hầu bao ra đóng tiền cho các em tham dự đại hội khi được hỏi đến.

Thưa chị, nhớ lại lần đại hội tháng 8, 2012 tại Orlando, dù đang giữa lúc chữa bệnh, anh vẫn có mặt và tươi cười vui đùa bên cạnh các đồng môn già trẻ. Chúng em rất trân quư anh v́ biết anh bao giờ cũng muốn gần các đàn em, đúng như lời anh nói trong phần cuối của bài keynote “Đi T́m Thuốc Trường Sinh” ở đêm đại hội như sau “…Cho nên lúc c̣n có nhau, ráng nương nhau, cho nhau dầu chỉ là một nửa nụ cười.”

 

Giờ đây, thân xác anh cứng lạnh, hơi thở đă ngưng, đúng theo định lư có sinh th́ có tử. Dù biết nay anh không c̣n phải chịu đựng những hành hạ đau đớn thể xác, nhưng sự mất anh thật quá lớn không những với chị và các cháu, mà c̣n với Hội YKH nữa.

Tuy nhiên, trong một hướng nh́n lạc quan, em nghĩ sớm muộn anh Thuận cũng t́m đến những người thân quen đă rời bỏ anh trước đây như BS. Nguyễn Văn Vĩnh, GS. Nguyễn Văn Trường và gần đây bạn đồng khóa BS. Trần Hữu Thế và bạn đồng môn thân thương BS Nguyễn Tinh Châu, để cùng nhau hàn huyên vui chơi không biết mệt trên thiên đàng.

 

H́nh ảnh Anh Nguyễn Văn Thuận chụp chung với ACE đồng môn YKH tại nhà AC Lê Đ́nh Thương, NJ, trong tiệc Hậu Đại Hội, July 26, 2014. Đây là lần cuối anh Thuận đến với Đại Hội và là người ngồi hàng dưới cùng, bên trái. Kế anh là GS. Nguyễn Văn Trường rồi Thầy Nguyễn Văn Vĩnh (+++ Những người muôn năm cũ, hồn ở đâu bây giờ)  

 

 

H́nh chụp trước nhà AC Lê Đ́nh Thương. July 27, 2014

Chị Xuân mến, ngay trong ngày anh mất, em nhận điện thoại của 5 đàn anh trong YKH kêu đến tâm sự với em về anh. V́ vậy, em có mặt hôm nay cũng để đại diện cho nhóm anh chị em trong Hội YKH tại Cali, các anh em trong Ban Chấp Hành tại Little Saigon, anh chị BS. Đồng Sĩ Nam và đặc biệt anh chị BS. Vơ Văn Cầu, một người đă không ngăn được tiếng khóc lớn của ḿnh trong máy điện thoại khiến em cũng xụt xùi theo. Em xin hiệp thông với các anh chị em vắng mặt cầu nguyện xin Chúa nhân từ cho linh hồn Giuse Nguyễn Văn Thuận được yên nghỉ muôn đời và ánh sáng ngàn thu luôn soi sáng lên linh hồn anh.

Lạy Cha chúng con ở trên trời,

Chúng con nguyện danh Cha cả sáng,

Nước Cha trị đến

Ư Cha thể hiện dưới đất cũng như trên trời.

Xin chị Xuân cho chúng em nói lên lời ngưỡng mộ chị theo sát anh Thuận từng phút từng giờ, chờ chực bên giường bệnh trong những năm anh bệnh hoạn; chị chăm sóc anh, bón cho anh từng miếng cơm miếng cháo, hà hơi cho anh những lúc anh trở nặng. Quả là chị có một ư chí rất mạnh mẻ trong một cơ thể ốm yếu mong manh.

 

AC Nguyễn Văn Thuận, Minh (con rể Thầy Lê Bá Vận) và AC Tôn Thất Viên

 

Và chúng em xin cám ơn chị mở gút thắt cuối cùng cho anh Thuận nhận được đầy đủ phép bí tích của một người công giáo mà anh đă chọn khi chịu lễ rửa tội từ thuở nhỏ. Đó chính là dấu hiệu to lớn của hy sinh nói lên được t́nh yêu tuyệt đối vĩ đại của chị cho chồng. Điều này khiến chúng em càng cảm phục chị nhiều thêm.

 

Ngày 30 tháng Giêng, 2020

Em Vĩnh Chánh

Winford Funeral Home,

SW 8514 Tybor Drive, Houston, TX 77074

 

 

Những nụ cười thân ái bên nhau. ĐH YKH, July 24, 2014. New Jersey

 

Trên chuyến xe bus xuyên tiểu bang cùng với Hội, July 2014

 

3. Điếu văn của anh Lư Văn Kim YKH-15:

 

ĐIẾU VĂN DR. NGUYỄN VĂN THUẬN

 

Được tin anh Thuận qua đời, anh chị em Y Khoa Huế Hải Ngoại đều sửng sốt. Người th́ chép miệng thở dài, người th́ rơm rớm nước mắt. Chúng em sẽ không bao giờ quên nghị lực kiên cường của anh, đă chống chọi lại với cơn đau của bệnh tật trong suốt 3 năm qua.

Việc anh Thuận nhờ Kim về Việt Nam thắp một nén hương cho Cha Thomas Trần Văn Dụ, chôn ở gần nhà Hưu dưỡng Chí Ḥa, Kim đă làm xong và đă gởi h́nh ảnh cho anh biết.. Việc làm này đă nói lên được t́nh nghĩa thầy tṛ, bạn hữu của anh. Kim rất mến phục anh. 

Tuy tri sanh tử huyễn

Ly biệt diệc thương tâm

Anh Thuận đă ra đi! Toàn thể anh chị em Hội Y Khoa Huế rất thương tiếc đến đau ḷng. Vậy là từ nay, chỗ dựa tinh thần của gia đ́nh Y Khoa Huế Hải Ngoại đă vĩnh biệt chúng ta mà ra đi măi măi.

Than ôi! Sinh kư tử quy

Chuyện nhân sinh vui buồn đều có

Kiếp nhân sinh, như gió thoáng qua

 

Vẫn cũng biết:

Sinh ra trong một kiếp người

Sớm ở tối về là lẽ thường thôi.

 

Anh Thuận thường hay nói:

Nếu ngày kia phải đến

Th́ chắc ǵ ngày mai

Buồn và vui sánh bước

Hăy yêu ngày hôm nay

Trông lên trời, trời cao vời vợi

Ngó xuống đất, đất rộng mênh mông.

 

Nỗi đau xé ḷng! Than ôi!

Khi th́ anh đứng anh ngồi

Bây giờ thiêm thiếp như cành cây khô

Làm cho buồn bă thế ni

H́nh dung mới đó, bữa nay đâu rồi

Khi th́ vợ vợ, chồng chồng

Bây giờ trăng khuyết c̣n mong chi tṛn

Khi th́ mẹ mẹ, cha cha

Bây giờ bóng núi cách xa muôn trùng

Cầu xin Thiên Chúa Ba Ngôi

Giang tay đón nhận hương linh anh về

 

Thay mặt cho toàn thể anh chị em Hội Y Khoa Huế Hải Ngoại, tôi xin được phép chia buồn với tang quyến của Bác sĩ Nguyễn Văn Thuận.

Ai rồi cũng sẽ phải ra đi. Mong toàn thể tang gia hăy cố gắng vượt qua khoảng thời gian khó khăn này.

 

Lư văn Kim-YKH 15

New York

 

 

 

 

 

   *Trở về mục lục 99Độ